Trước giờ Thiên Nhã không giữ bất cứ hi vọng gì đối với Tiêu Cửu Thành, cho nên cái gọi là tin tức tốt của Tiêu Cửu Thành, nàng căn bản cũng không tin.
"Không phải cô cố tình chạy tới chơi đùa tôi chứ?" Thiên Nhã không tin hỏi.
"Em phải phát chán đến mức nào, mới cố tình chọn lúc nửa đêm tới chơi đùa chị chứ?" Tiêu Cửu Thành hỏi ngược lại, nghĩ thầm Thiên Nhã thật đúng là không tin tưởng mình một chút nào.
"Ai biết được!" Dù sao Thiên Nhã vẫn luôn cảm thấy nguyên nhân Tiêu Cửu Thành giúp mình rất gượng ép.
"Em cũng sẽ không ngốc đến mức đi nhổ lông dưới miệng hổ, hơn nữa, lừa chị, em được lợi gì chứ?" Tiêu Cửu Thành lại hỏi.
Thiên Nhã suy nghĩ một chút, cũng cảm thấy Tiêu Cửu Thành không cần phải mất công chơi đùa mình.
"Tin tức tốt của cô là gì?" Thiên Nhã hỏi, nàng vẫn không tin Tiêu Cửu Thành có thể thay mình tìm được nguồn vốn, cho nên nàng vẫn muốn hỏi rõ ràng, không muốn uổng công vui mừng một hồi.
"Sáng sớm nay, em liền tới thành phố S tìm anh rể của em, thuyết phục anh rể đầu tư, hai ngày sau, anh ấy sẽ trở về tổng bộ Tập đoàn Thái Cực đàm phán với chị." Vẻ mặt Tiêu Cửu Thành hưng phấn nói.
Thiên Nhã nhìn bộ dạng hưng phấn của Tiêu Cửu Thành, cảm giác dường như Tiêu Cửu Thành còn vui mừng hơn so với mình, nhưng dù sao nàng cũng sẽ không để bị niềm vui này che mắt, nàng vẫn cảm thấy trên đời này làm gì có chuyện bánh từ trên trời rơi xuống.
"Vì sao anh ta lại đồng ý cấp vốn cho Tập đoàn Thái Cực?" Thiên Nhã nghi ngờ hỏi.
"Cũng không phải một hai câu là nói rõ được.
Em vừa mới xuống máy bay, mệt mỏi quá a, Thiên Nhã có thể để em tắm rửa một cái trước được không, tắm rửa xong, em lại chậm rãi nói với chị." Tiêu Cửu Thành dò hỏi.
"Cô có ý gì, chẳng lẽ đêm nay cô muốn ở lại nhà tôi sao?" Thiên Nhã nhíu mày hỏi, nàng lại không muốn để Tiêu Cửu Thành ngủ lại ở nhà mình đêm nay.
"Hai ngày sau, chúng ta sẽ có rất nhiều chuyện cần thương thảo, cần phải giành giật từng giây, bằng không em sợ không kịp thời gian." Tiêu Cửu Thành làm bộ như việc công xử theo phép công nói.
"Vậy cô đi theo tôi." Tuy rằng đối với chuyện Tập đoàn Chính Hiên đầu tư thật giả chưa rõ, và cho dù Thiên Nhã chán ghét Tiêu Cửu Thành, nàng cũng chỉ có thể áp xuống phần chán ghét này, rốt cuộc lấy đại sự làm trọng, ngộ nhỡ thật sự có thể thành công thì sao?
Tiêu Cửu Thành đi theo phía sau Thiên Nhã, cùng nhau đi lên lầu hai.
"Đêm nay cô ở phòng này, cô tắm xong đến phòng sách ở cuối chỗ kia tìm tôi." Thiên Nhã dẫn Tiêu Cửu Thành tới phòng cho khách ở nhà mình xong, nói với Tiêu Cửu Thành.
"Được." Tiêu Cửu Thành gật đầu trả lời.
Thiên Nhã thấy Tiêu Cửu Thành vào phòng cho khách, chính nàng liền đến phòng sách trước chờ Tiêu Cửu Thành.
Khoảng nửa giờ sau, Thiên Nhã nghe được tiếng gõ cửa phòng sách.
"Cửa không khóa." Thiên Nhã trả lời xong, liền nhìn thấy Tiêu Cửu Thành mở cửa vào được.
Tiêu Cửu Thành mặc áo ngủ sơ mi trắng dài bằng lụa, nút đầu tiên trên cổ áo không cài, da thịt lộ ra vừa phải, dưới đùi thon dài trống không, da thịt trắng nõn lộ ra bên ngoài, loại gợi cảm nửa che nửa hở này, là câu người nhất.
Làm Thiên Nhã siêu cấp gái thẳng nhìn thấy Tiêu Cửu Thành như vậy, mức độ chán ghét vốn dĩ đã rất mãnh liệt lại tăng thêm một ít.
Nàng nghĩ, đây là người phụ nữ Lý Quân Hạo thích, quả thực nhìn giống kiểu phụ nữ mà đàn ông thích, bên ngoài giống như bạch liên hoa ôn nhu không nhiễm một hạt bụi, bên trong lại lẳng lơ đến tận xương.
Nghĩ đến Lý Quân Hạo nói hắn yêu Tiêu Cửu