"Trước đây mời cậu đi ăn rất nhiều lần, cậu đều từ chối, chẳng lẽ cậu sợ tôi khó quên tình cũ, quấn lấy cậu không bỏ sao?" Lý Yến Uyển cười hỏi ngược lại.
"Cậu sẽ không." Tiêu Cửu Thành khẳng định nói.
Lý Yến Uyển mỉm cười, Tiêu Cửu Thành đúng là rất hiểu mình.
Tiêu Cửu Thành là một cô gái vừa thông minh lại có sức hấp dẫn, rất khó làm người ta không thích, đáng tiếc trong lòng đã có người khác, nếu không đúng là một người không tệ để bầu bạn.
Cô và Tiêu Cửu Thành là kiểu chia tay vẫn có thể tiếp tục làm bạn, còn có thể làm bạn, chứng tỏ tình cảm của hai bên đều không sâu.
"Luôn tránh không gặp, sao hôm nay đột nhiên lại gọi tôi đây?" Lý Yến Uyển tò mò hỏi.
"Trước đây tôi tự cho rằng tôi và người tôi thích đang tiến triển tốt, chỉ ước gì từng giây từng phút đều được ở bên chị ấy, đừng nói là đi gặp cậu, cả nhà mình tôi còn chưa về nữa.
Nhưng hôm qua tôi bị chị ấy hất cho một chậu nước lạnh, mới biết được cái mình cho là tiến triển tốt chỉ là tự mình đa tình, trong lòng khổ sở, mới nhớ tới bạn gái cũ tốt bụng, liền muốn hẹn cậu cùng nhau đi ăn." Tiêu Cửu Thành nửa thật nửa giả nói.
Lý Yến Uyển nghe vậy không nhịn được cười, Tiêu Cửu Thành đúng là không hề che giấu chuyện mình trọng sắc khinh bạn, nhưng biết Tiêu Cửu Thành bị người ta từ chối, Lý Yến Uyển lại hơi vui sướng khi thấy người ta gặp họa.
Ngày ấy lúc chia tay, Tiêu Cửu Thành nói trong lòng cậu ấy vẫn luôn có người không buông xuống được, cô cứ tưởng rằng Tiêu Cửu Thành giống mình đều là kiểu yêu không nồng nhiệt, không nghĩ tới trong lòng Tiêu Cửu Thành có người khác, mình chỉ là đồ thay thế.
Nói không khổ sở, vậy chắc chắn là giả, cũng may cô luôn có cái nhìn rất thoáng, sau khi chia tay khổ sở một thời gian đã buông xuống được, bây giờ thời thế biến chuyển, cũng có lúc Tiêu Cửu Thành phải khổ sở, nhưng cô rất khó tưởng tượng được có người sẽ không thích Tiêu Cửu Thành.
"Bị phát thẻ người tốt, tôi không muốn nhận đâu." Lúc Lý Yến Uyển nói những lời này, đột nhiên cảm giác được có một ánh mắt mãnh liệt không thể coi nhẹ phóng tới, hiển nhiên ánh mắt này cũng không thiện ý, nàng lập tức tìm kiếm nơi tầm mắt phát ra, ở chỗ cách đó khoảng mười mét, có một người phụ nữ vóc dáng cao gầy, đường cong đầy đặn, vô cùng xinh đẹp có khí chất đang nhìn cô và Tiêu Cửu Thành.
Cô cũng cảm giác được đây là ý thù địch, Tiêu Cửu Thành không thể nào không nhận ra được, lại làm bộ như không phát hiện, hoàn toàn thản nhiên, Lý Yến Uyển lập tức ý thức được, người phụ nữ này chắc là người mà Tiêu Cửu Thành thật sự thích.
Hóa ra đây là người phụ nữ Tiêu Cửu Thành thích, thật xinh đẹp, đẹp đến mức làm người ta không thể không chú ý, nhưng tính khí nhìn lại không được tốt lắm.
Chỉ riêng về ngoại hình, Lý Yến Uyển cảm thấy người phụ nữ này không thể chê vào đâu được, cô nghĩ, những cô gái Tiêu Cửu Thành chọn đều xinh đẹp hơn người khác, sao trước kia mình lại không phát hiện ra Tiêu Cửu Thành là kẻ nhan khống thế chứ? Đối mặt với ánh mắt không thân thiện lắm của Thiên Nhã, Lý Yến Uyển lại không để bụng mỉm cười thiện ý đáp lại, thực ra cũng không giống như Tiêu Cửu Thành nói cậu ấy tự mình đa tình.
Người kia không thiện ý đối với mình, chính là vì để ý Tiêu Cửu Thành.
"Hóa ra cậu mời tôi tới để làm chất xúc tác, cậu đúng là chẳng tử tế gì, không hề suy nghĩ đến cảm nhận của bạn gái cũ." Lý Yến Uyển hạ giọng, dùng âm lượng cô và Tiêu Cửu Thành có thể nghe được nói bên tai Tiêu Cửu Thành.
"Chất xúc tác cái gì, cậu nghĩ nhiều rồi, chị ấy vốn chẳng thèm để ý đến tôi,