Tin tức Trinh Tiệp Dư được tấn phong làm Quý Cơ lan truyền đi rất nhanh trong lục cung vào ngày hôm đó, Cố Vân Tiện còn ban lệnh cho cả dàn đàn xướng đến Mai Viện thưởng hoa để chung vui.
Mai Viện vẫn như cũ: hoa chen hoa nở, rực rỡ cả một sắc trời, cảnh vật quả thật làm say đắm lòng người. Trang lệnh nghi thân khoác một chiếc áo lông cừu lớn màu xanh, đứng dưới cây mai nhìn tới nhìn lui, cuối cùng chọn một nhánh mai trông rất mạnh mẽ bền chắc.
Hồi sau nàng quay dầu muốn hỏi ý kiến của Cố Vân Tiện, nhưng lại chỉ thấy một màn này: Cố Vân Tiện thân mặc chiếc áo lông lớn màu ngó sen, tay áo thêu hoa mai xanh biếc, nổi bật trong biển hoa mai tươi đẹp, nhẹ nhàng di chuyển, phấp phới tiêu dật.
Dường như nhìn thấy ánh nhìn của Trang lệnh nghi, nàng quay lại mỉm cười hỏi: “Sao muội nhìn ta như vậy?”
Trang lệnh nghi hoàn hồn, mỉm cười nói: “Thần thiếp là cảm thấy kinh diễm, trước giờ sao lại không nhận ra được dung mạo của tỷ tỷxinh đẹp như vậy, thật là rung động lòng người.”
“Phồn Tố, muội lại đùa ta rồi.” Cố Vân Tiện mỉm cười lắc đầu: “Luận về dung mạo, trong cung này, Minh Sung Nghi là đẹp nhất rồi.”
“Minh sung nghi quá mức mỹ lệ, không sánh được với tỷ tỷ:thanh khiết nhẹ nhàng, khí chất xuất trần.”
“Muội lại nói nữa, mặt ta sẽ càng đỏ cho xem.” Cố Vân Tiện nói: “Thật không may, trong tay ta chỉ là một nhành mai, nếu không tốt xấu gì cũng chặn được rồi.”
Trang lệnh nghi đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó, ý cười cũng dừng lại một chút: “Bất quá, nói đến dung mạo mỹ lệ, vị ở Thành An điện kia cũng rất động lòng người nha.”
Cố Vân Tiện không nói
“Thần thiếp nghe nói nửa tháng trước tiết tháng tám, nàng ta ở bên hồ băng đàn tỳ bà, bị Bệ hạ bắt gặp, hai người nói chuyện một hồi, Bệ hạ đêm đó cũng ở Thành An điện suốt đêm, những ngày này cũng thường xuyên triệu kiến cô ta” Trang lệnh nghi nói tiếp: “Đây không phải là sáng sớm nay Thánh chỉ cũng đều hạ rồi sao?”
“Muội không cần quá lo lắng, đây còn không phải là đúng như mong đợi của Dung tiệp dư sao.” Cố Vân Tiện lại nói tiếp: “Cái chức tiệp dư của nàng ta được phong từ khi Vĩnh Gia năm thứ hai rồi, tính đến nay cũng hơn một năm, hôm nay không tấn, qua vài năm nữa cũng phải tấn, chỉ là sớm hay muộn mà thôi.”
Phản ứng của nàng cũng không nằm ngoài dự liệu của Trang lệnh nghi, do dự một lát rồi lại nói tiếp: “Thần thiếp nghe nói, hôm lập tịch tháng tám, Bệ hạ cũng có ghé qua Hàm Chương điện ngồi một lát, không biết là có phải hay không…”
“Đúng vậy.” Không muốn nghe tiếp lời của Trang lệnh nghi nữa, Cố Vận Tiện thong dong đáp: “Là ta nói sai, khiến Bệ hạ không vui, cho nên Ngài mới như vậy.”
Thấy nàng thừa nhận, Trang lệnh nghi kẽ cau mày: “Ai cũng thắc mắc là sao nửa tháng nay, Bệ hạ không ghé qua Hàm Chương điện, thần thiếp cũng thấy kì lạ. Tỷ tỷ làm sao một chút cũng không lo lắng như vậy, lỡ như các cung các điện khác lấn lướt, nói tỷ tỷ thất sủng, đều cùng nhau chiếm thế thượng phong thì sao?”
“Ồ, họ đều lấn lướt rồi à?” Cố Vận Tiện thần tình không đổi đáp: “Vậy cứ để cho họ vui vẻ một thời gian đi.”
Trang lệnh nghi hơi choáng váng.
“Được rồi, không nghĩ đến những chuyện này nữa, tỷ nhanh nhìn mấy đóa hóa này chút đi, những thứ này đều được chuyển tư xa về đó.”
Đêm trừ tịch, theo thông lệ, dạ yến được cử hành tại Khánh An điện.
Đây là bữa tiệc quan trong trong đêm giao thừa, không chì có lục cung tham gia, mà còn mời gia quyến của các trọng thần trong cả kinh thành, khung cảnh thập phần náo nhiệt.
Đối với những bữa tiệc quan trọng như vậy, Cố Vân Tiện cũng tự nhiên không dám lơ là, từ nửa tháng trước đã cùng các bộ các lễ chuẩn bị mọi thứ, bận rộn đến mức chân không chạm đất.
Bất quá, bận rộn cũng có cái lợi của bận rộn, ít ra nàng không phải đối mặt với Minh sung nghi và những người hay kích động đó, tai tự nhiên cũng yên tĩnh không ít.
Khánh An điện là tổ hợp nằm ở phía tây hồ, được bao bọc bởi bốn tòa thành cao, từ trái sang phải lại được những tòa thành lớn khác che chắn, trên đài còn có một đài nhỏ hơn, cả tòa thành là một liên kết cực kì chặt chẽ lộng lẫy vô cùng.
Khi dạ yến bắt đầu, Khánh An điện trở nên láp lánh chưa từng thấy trong đêm bởi chín chín tám mươi mốt đén lồng bằng ngọc bich treo trên mái nhà, tòa ra ánh sáng rực rỡ như bình mình. Cả một đại điện lớn tràn ngập trong không khí vui mừng, đàn ca hát xướng, khung cảnh thanh bình.
Cố Vân Tiện ngồi trên cửu bậc, nghe tiếng đàn ca lẫn tiếng pháo nổ, tâm tình chợt trầm lại. Nàng nhớ đến ngày này năm ngoái, vẫn còn tự tại ở Trường Tín điện cùng Thái hậu nói cười vui vẻ, cùng Liễu thượng cung kết cửa hoa đợi Hoàng thượng xuất hiện.
Vì không có Thái hậu, Hoàng đề một mình ngồi trên ngai rồng, tay nâng ly ngọc, tự rót tự uống, Thỉnh thoảng có các vị đại thần hướng hắn kính rượu, hắn cũng hướng họ kính lại, nhìn qua rất hài hòa.
Sau vũ điệu “lục yêu” duyên dáng yểu điệu, cả trường điện chợt thay đổi âm nhạc, tám vị vũ cơ khoác áo choàng mỏng thướt tha xuất hiện, mắt to da trắng, ngoại hình ngoại tộc đặc biệt nổi bật khác thường.
Cả trường điện chất kinh trong chốc lát, thì ra đây chính là điệu vũ mới đặc biệt của năm nay. Hoàng đế nhàn nhã ngồi trên cao nhìn xuống, thong thả xem vũ y nhảy múa duyên dáng bàn tay nhẹ nhàng gõ theo nhịp điệu, thần tình trông rất tập trung.
Bất quá, điểm thu hút tất cả mọi người trong trường điện là vị vũ cơ giữ vai trò chủ đạo kia. Khi nhạc cụ bắt đầu tấu lên, lại thông qua điệu vũ, mọi người bắt đầu nhận ra đây chính là điệu múa “Tháp Kỳ”. “Tháp Kỳ” là điệu múa có nguồn gốc từ Tây Vực; lấy trống là đệm chính, nhịp điệu sôi nổi rõ ràng, làm cả trường điện cũng ấm áp hơn.
Trong thi ca thời Đường cũng có không ít bài nói về sự uyển chuyển của điệu vũ này, chẳng hạn như : “Bình phô nhất hợp cẩm diên khai, liệt kích tam thanh họa cổ thôi, cổ thôi tàn phách yêu thân nhuyễn, hãn thấu la y vũ điểm hoa…”
Cố Vân Tiện lúc trước ở ngoài cung, cũng từng thấy qua điệu vũ này, lần đầu còn thấy mới mẻ, nhưng hiện tại không có cảm giác gì. Song, nàng nhớ là điệu vũ này chính ra chỉ có một người trình diễn, nay lại có tám vũ cơ cùng diễn, vậy mà vẫn không làm mất đi vẻ uyển chuyển vốn có…tính ra cũng rất thú vị. Đang suy nghĩ, bỗng thấy trong đoàn vũ cơ có sự thay đổi, một vũ cơ chợt nhảy lên cao rồi bắt đầu cất giọng hát.
“Sao đang múa lại hát vậy?” Trang lệnh nghi thì thầm.
Cố Vận Tiện mỉm cười giải thích: “Đây chính là điểm đặc sắc của điệu múa Tháp Kỳ, giữa những đoạn múa, sẽ dừng lại một chút và hát một đoạn. Vì thế, trong nhạc phổ Tân Từ miêu tả chính là đoạn này.”
“Hóa ra là vậy.”
Một bên, Minh Sung Nghi thấp giọng nói với Lãnh quý cơ: “Cảnh nương, muội xem, vũ cơ hát bài hát này cũng không tệ, không biết Bệ hạ có ý thu nhận nàng ta không?”
“Yến tiệc trong hoàng cung trước giờ đều có vũ cơ như vậy, trước giờ sao không thấy tỷ chú ý chứ?” Lãnh quý cơ nghi hoặc, “Bệ hạ nếu gặp được vũ cơ xinh đẹp muốn thu nhận nữa, trong cung này tính ra bao nhiêu người chứ?”
“Nếu là người bình thường, tỷ cũng không quan tâm, bất quá muội nhìn sắc mặt của Dục thục nghi xem. Vũ cơ này hơn nửa là cùng nàng ta có quan hệ rồi.”
Lãnh quý cơ nghe vậy cũng không nói, quả nhiên nhìn thấy ánh mắt Dục thục nghi nhìn vị vũ cơ kia đầy ẩn ý.
“Mấy ngày trước tỷ nghe được, thủ hạ của Dục thục nghi ra vào Giáo phường ty, thì ra là có toan tính trước.”
Lãnh quý cơ im lặng không nói.
Cho nên, điệu vũ này là do Dục thục nghi an bài muốn chiếm được ủng ái của Bệ hạ?
“Toan tính như vậy thì có là gì. Mấy vũ cơ này đều là người của Giáo phường ty, xuất thân thấp hèn, nhập cung không dễ đâu, tỷ không cần lo lắng đâu.” Lãnh quý cơ thong thả đáp.
“Tỷ cũng không lo lắng.” Minh sung nghi nói “Tỷ hiện tại lại muốn bệ hạ thu nhận nàng ta, để cho một số người biết đến hương vị của sự mất mát là thế nào.”
Lãnh quý cơ bất lực lắc đầu: “Nói nhỏ một chút, cẩn thận có người nghe được đấy.”
Điệu vũ kết thúc, Hoàng đế dẫn đầu khen ngợi: “Thật là một điệu Tháp Kỳ xuất sắc, điệu múa Tây Vực