Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Bị thương 2


trước sau

" Tuân mệnh!"

Lão giả được xưng là đại trưởng lão sau khi nghe được lời nói của lục y nữ tử, tức khắc đem lực lượng toàn thân phóng ra, cuồng phong hướng về Thiên Bắc Dạ vọt qua, ánh mắt sắc bén như dao nhỏ giống như muốn đánh bại Thiên Bắc Dạ tại đây.

Thiên Bắc Dạ cười lạnh một tiếng, thần sắc không hề sợ hãi nhìn vài tên lão giả đang vọt tới, trên dung nhan tuyệt mỹ là một mảnh âm trầm như cũ, cả người xuất hiện sát khí lan tràn, lá cây xung quanh màu xanh biếc đều dần ố vàng, tiếp theo rơi rụng xuống.

Oanh!

Hai lực lượng trên không trung chạm vào nhau lập tức khuếch tán ra, làm khắp không trung sinh ra một cỗ giao động tựa hồ giống như có cái gì mới vừa nổ mạnh xảy ra.

"Hừ?" đại trưởng lão không nghĩ tới Thiên Bắc Dạ có thể chống đỡ một chiêu của mình, ánh mắt xuất hiện một tia kinh ngạc, bất qua rất nhanh liền khôi phục tinh thần, bàn tay khẽ động lại lần nữa đánh về phía ngực Thiên Bắc Dạ.

Phanh!

Hai chưởng chạm vào nhau, bước chân đại trưởng lão lui lại mấy bước, ánh mắt dần dần ngưng trọng lên.

Thực lực tiểu tử này rõ ràng chưa tới Cửu Chuyển lại có thể chống đỡ một chiêu của mình, khó trách tiểu thư đột nhiên nổi lên hứng thú đối với hắn, dạng thiên tài này nếu bọn họ không thể có được, vậy nhất định phải trừ bỏ!

" Chúng ta cùng nhau lên, bắt tên tiểu tử thúi này lại!"

Vì muốn tốc chiến tốc thắng, đại trưởng lão bất chấp mặt mũi cường giả, để cho tất cả mọi người cùng nhau hướng về Thiên Bắc Dạ vọt qua.

Trong không trung, không ngừng truyền đến dao động khi chiến đấu mà tạo thành, tốc độ bọn họ đều quá mức nhanh chóng làm cho người trên mặt đất đều nhìn không rõ động tác chiến đấu.

" Cường giả Cửu Chuyển cũng chỉ có một chút thực lực như vậy?"

Một tiếng cười âm lãnh từ trong miệng nam nhân phát ra, trong đôi mắt màu đỏ kích động ánh sáng yêu dị, bên môi nâng lên một tia cười lạnh nhạt.

Sau đó.............

Lực lượng vô cùng vô tận trên người hắn phát ra làm cho khắp không trung trở nên một mảnh ảm đạm, những lực lượng quanh người tụ lại trước mặt hắn, oanh một tiếng phá không hướng về đám lão giả.

" Không tốt!" sắc mặt đại trưởng lão biến đổi, " tiểu tử này không biết dùng thứ gì mạnh mẽ tăng lên
thực lực của mình, tránh mau!"

Đáng tiếc, đã không còn kịp.

Lời này vừa rơi xuống, ánh sáng màu đỏ mãnh liệt đã vọt tới trước mặt bọn họ, vào lúc bọn họ phản ứng không kịp đã hung hăng nện trên ngực bọn họ, giống như một đạo quyền mạnh mẽ làm cho thân thể bọn họ từ trên không trung rơi xuống đất.

Phụt!

Một ngụm máu tươi từ trong miệng đại trưởng lão phun ra, làm sắc mặt của hắn thập phần trắng bệch, hắn cường ngạnh chống thân thể từ mặt đất đứng lên, đúng lúc này trong không trung, một đạo thân ảnh huyết hồng bỗng nhiên mất đi tung tích.

" Đại trưởng lão, hắn chạy rồi, các ngươi mau đuổi theo a~~!"

Lục y nữ tử nôn nóng đầy mặt, rống lớn nói.

Nghe được lời này, đại trưởng lão cười khổ một tiếng, vừa rồi một kích cuối cùng của tên tiểu tử kia làm cho bọn họ bị thương không nhẹ, loại thời điểm này sợ là rất khó truy bắt hắn.

" Chúng ta lục soát!" đại trưởng lão lấy lại bình tĩnh, trầm giọng nói, " nếu hắn dùng vật bên ngoài để tăng lên thực lực, bản thân hắn nhất định cũng bị thương không nhẹ, thời điểm chờ hắn dừng lại dưỡng thương chúng ta liền có thể bắt được hắn."

............

Trong rừng cây, một thân ảnh nhiễm máu tươi ngồi dựa vào cây cổ thụ, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, dung nhan tuyệt mỹ của nam nhân có chút trắng bệch.

" Xem ra ta mạnh mẽ tăng lên thực lực, vẫn là trả giá cũng không nhỏ."

Thiên Bắc Dạ cười khổ một tiếng: " Trừ bỏ tăng lên thực lực cũng không có biện pháp khác, Vân nhi ở cách đó không xa, ta không thể để những người kia phát hiện sự tồn tại của nàng, bằng không khẳng định sẽ mang đến nguy hiểm cho nàng, hiện giờ nàng cần phải trưởng thành."

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện