Cố chủ rất là vô cùng đau đớn, cho dù Phong Tiêu Tiêu sinh ra là điều hắn không muốn, nhưng mấy năm nay hắn vẫn như cũ cho nàng vô số vinh quang, càng là không bạc đãi nàng. Không nghĩ tới trong cảm nhận của Phong Tiêu Tiêu, thể nhưng là dạng suy nghĩ này.
Chính là giết hại đệ đệ thân sinh của nàng!
Hồng Liên lĩnh chủ nhướng nhướng mày, con ngươi lãnh khốc không chứa tình cảm, chỉ là hắn không nghĩ tới, đi vào trong Phong Cốc còn có thể nhìn thấy trò hay như thế.
Ha ha ha!
Phong Tiêu Tiêu cười phá lên, tiếng cười kia rất là điên cuồng, đã không còn mềm mại như gió, không còn hình tượng cao quý nữa.
" Giết hắn thì như thế nào? người chắn đường ta, một người ta cũng sẽ không bỏ qua! Phụ thân, đây là lần cuối cùng ta gọi ngươi như vậy! sau này ngươi sẽ biến mất trên đời này, không bao giờ gặp lại!"
" Chỉ bằng ngươi?"
Phong trưởng lão đã hoàn toàn đánh mất tâm lý khuyên bảo, cười lạnh nhìn về phía Phong Tiêu Tiêu đang điên cuồng: " Phong Tiêu Tiêu, cho dù ngươi mượn sức nhiều trưởng lão như vậy cũng vô dụng! chỉ bằng vào những người này, tuyệt đối không thể chiến thắng ta cùng cốc chủ đại nhân!"
" Phải không?"
Âm thanh hắn chưa dứt, bỗng nhiên truyền đến một âm thanh kiều mị, làm cho lòng Phong trưởng đang lão phẫn nộ đột nhiên run rẩy một chút.
" Nếu thêm cả ta nữa, không biết các ngươi có phải đối thủ hay không?"
Sau khi dứt lời, bên trong đám người, một đạo thân ảnh yêu mị đi ra, phía trên dung nhan tuyệt diễm của nữ tử kia gợi lên tươi cười dụ hoặc lòng người, bước chân nhẹ nhàng uyển chuyển, muôn vàn phong thái, làm mọi người ở đây không nhịn được đều đem ánh mắt phóng trên người nàng.
" Chẳng lẽ Mị Tông các ngươi cũng muốn nhúng tay vào chuyện của Phong Cốc chúng ta?" sắc mặt cốc chủ rất là khó coi, đôi mắt lạnh nhạt nhìn về hướng nữ tử tuyệt mỹ động lòng người.
Nữ tử tuyệt diễm nở nụ cười nhạt, mị nhãn long lanh nhìn cốc chủ: " Ta đã đáp ứng Phong Tiêu Tiêu, đem vị trí cốc chủ đoạt tới vì nàng, mà điều kiện của nàng chính là đem tộc Hỏa linh thú đưa cho ta."
" Nguyệt Linh!"
Cốc chủ phẫn nộ, dung nhan lạnh thêm một tầng: "
thực lực ngươi kém ta không nhỏ, ngươi cho rằng có thể chiến thắng ta? nếu ngươi khăng khăng muốn giúp Phong Tiêu Tiêu, vậy đừng trách ta không khách khí!"
" ha ha," nữ tử tuyệt diễm xưng là Nguyệt Linh kia che môi cười duyên một tiếng, hướng về cốc chủ quăng một cái mị nhãn, " Nói thật, ta xác thật là không có khả năng giết ngươi, Mị Tông ta cùng Phong Cốc kết giao nhiều năm, cho nên nếu ngươi nguyện ý làm ấm giường cho ta, nói không chừng ta sẽ tha cho ngươi một mạng."
Đối với cốc chủ mà nói, những lời này của Nguyệt Linh đó là vũ nhục rất lớn.
Oanh!
Trên người hắn bộc phát lực lượng cường đại, nắm tay thành quyền, nhanh chóng vọt tới trước mặt Nguyệt Linh, một quyền này nhắm vào dung nhan tuyệt diễm hạ xuống.
" Ngươi cho rằng ta dám can đảm cùng ngươi đối địch, sẽ không có nắm chắc mà đến sao?" Nguyệt Linh nhàn nhạt gợi lên khóe môi, trong mắt đẹp hiện lên ánh sáng, " Bằng lực lượng của ngươi, ta thật giết không được ngươi, nhưng mà hơn nữa....hắn đâu?"
Phanh!
Thời điểm cốc chủ đang kinh ngạc, sau lưng bỗng nhiên truyền đến một kích thật mạnh, đột nhiên không kịp phòng ngừa, thân thể hắn hung hăng té xuống, phịch một tiếng ngã trên mặt đất, một ngụm máu tươi từ trong miệng phun ra, làm khuôn mặt lạnh lùng thập phần trắng bệch.
" Xin lỗi," môn chủ Thiên Môn cười lạnh một tiếng, " Ta thích nhất chính là nhìn thấy tình thế hiện giờ của Phong Cốc các ngươi, cho nên ta đã đáp ứng Mị Tông, giúp nàng việc này, vốn dĩ Phong Cốc các ngươi bẫy rập vô số, ta không có khả năng nháo sự trong Phong Cốc, muốn trách thì trách Phong Tiêu Tiêu hôm nay thành thân, hơn nữa nàng đã gửi thiệp mời cho ta, cơ hội tốt như thế sao ta có thể buông tha?"