Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Một nhà đoàn tụ, chỉ thiếu Sanh Tiêu 14


trước sau

" Yên tâm đi, thực lực của hắn rất mạnh, người bình thường không phải là đối thủ của hắn."

Cho dù Tử Tà cũng không thích Thiên Bắc Dạ, lại vẫn không thể không thừa nhận năng lực của hắn.

Thực lực nam nhân kia rất mạnh, nếu hắn khôi phục thực lực đỉnh cao, sẽ cường đại đến mức không người địch nổi!

Nhưng mà...........

Nhớ đến những chuyện tên kia đã làm, một đôi mắt tím tà khí nghiêm nghị hiện lên đạo sát khí.

Nếu hắn dám can đảm đối với nha đầu này bất lợi, cho dù có liều chết hắn cũng phải giết Thiên Bắc Dạ!

Tuy nói những năm gần đây, Thiên Bắc Dạ vẫn luôn làm bạn bên cạnh Cố Nhược Vân, cũng vài lần cứu nàng trong nguy hiểm, nhưng Tử Tà vẫn không tín nhiệm hắn! Nhưng mà Cố Nhược Vân lại tin tưởng hắn không chút nghi ngờ, hắn cũng chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp nhận chuyện này........

Nhưng mà, nhớ tới khi hai người ở bên nhau lại thân mật, trong lòng Tử Tà không nhịn được nổi lên chua sót.

" Chỉ hy vọng như thế."

Cố Nhược Vân khẽ thở dài một tiếng, ánh mắt vẫn tràn ngập lo lắng.

" Ngày mai cha mẹ phải xuất phát đi Lâm gia trước, mà Thiên Bắc Dạ còn không có tới, rốt cuộc ta vẫn do dự ở đây chờ hắn hay là cùng cha mẹ rời đi?"

Tử Tà trầm mặc nửa ngày, đôi mắt tím dừng trên người Cố Nhược Vân: " Ngươi hãy tự quyết định, vô luận ngươi làm cái gì ta đều sẽ ở cạnh ngươi! Nha đâu, ta muốn nói cho ngươi hiểu rõ, bên cạnh ngươi không chỉ có Thiên Bắc Dạ, ta cũng nguyện ý đời đời kiếp kiếp làm bạn cạnh ngươi, huống chi giữa chúng ta còn có một tầng quan hệ khế ước, quan hệ này tồn tại, cho dù là Thiên Bắc Dạ cũng không thể đem chúng ta tách ra."

Cố Nhược Vân sửng sốt một chút, kinh ngạc quay đầu nhìn về phía dung nhan tuấn mỹ của Tử Tà: " Tử Tà, ta đương nhiên biết ngươi sẽ làm bạn cùng ta, nhưng hiện tại ngươi nói lời này là có ý gì."

" Nha đầu," đôi tay Tử Tà dừng trên bả vai Cố Nhược Vân, trên dung nhan tà mị đã không còn sự hài hước, thay vào đó là vẻ mặt ngưng trọng chưa bao giờ có, " Thiên Bắc Dạ có thể vì ngươi làm cái gì, ta cũng có thể vì ngươi mà làm, thậm chí so với hắn còn nhiều hơn! Ngươi cũng biết nhiều lần nhìn ngươi bị thương, ta chỉ muốn tình nguyện thừa nhận thương tổn đó dùm ngươi."

Không có người nào biết, mỗi lần sau khi hắn thức tỉnh, trong thấy nàng vết thương đầy người, lòng hắn đau biết bao nhiêu?

Hiện tại, mỗi một lần hắn ngủ say thì trong lòng hắn lại tràn ngập lo lắng, sợ nàng có thể sẽ bị nguy hiểm.

Nhưng nha đầu này, lại một
chút cũng không biết hắn lo lắng, nhiều lần đem vết thương càng chồng chất, thậm chí vô số lần thiếu chút nữa gặp nguy có chết đi.

" Tử Tà?"

Cố Nhược Vân phảng phất như phát hiện ra cái gì, lòng nàng đột nhiên chấn động, hơi hơi xoay người, ánh mắt nhìn trời đêm qua cửa sổ: " Từ khi ta trọng sinh cho tới nay, làm bạn lâu nhất bên người ta chính là ngươi, nhìn ta từng ngày trưởng thành cũng chính là ngươi, mỗi lần ta gặp nguy hiểm ngươi đều xuất hiện cứu ta, cho nên ngươi là đồng bạn quan trọng nhất trong lòng ta, cho dù không có tầng quan hệ kế ước này, địa vị của ngươi cũng không có thay đổi được."

Đồng bạn?

Tử Tà chậm rãi buông tay xuống, trong lòng của nha đầu này hắn vĩnh viễn chỉ là đồng bạn mà thôi.

" Nha đầu, ta so với Thiên Bắc Dạ trong lòng ngươi, ai quan trọng hơn?"

Cố Nhược Vân hơi rũ con ngươi, bên môi nâng lên độ cong: " Nếu có một ngày ngươi làm ra chuyện gì, cho dù ta có trả giá hết thảy, cũng muốn vì ngươi báo huyết hải thâm thù này! cho dù báo thù đến vứt bỏ tính mạng, ta cũng không tiếc! Nhưng mà nếu Thiên Bắc Dạ bị người hại chết, ta đây cũng xem là huyết hải thâm thù đi báo thù, nhưng sau khi ta báo thù xong, ta sẽ đem người nhà an bài thỏa đáng, giải trừ khế ước với các ngươi trả lại tự do, mà đối với hắn cùng sinh cùng tử."

Lời nói của nàng rất rõ ràng, nếu Tử Tà bị người tàn hại, vô luận như thế nào nàng cũng sẽ vì hắn báo thù, cho dù vứt bỏ sinh mạng!

Nhưng nếu người chết là Thiên Bắc Dạ, đến cuối cùng nàng sẽ không nuối tiếc mà chết cùng hắn.

Tử Tà cười khổ một tiếng, trong mắt tím che dấu thống khổ, bên môi nâng lên tươi cười hài hước: " Nha đầu, vừa rồi ta chỉ đùa với ngươi một chút thôi, không nghĩ tới ngươi thật sự tin, bất quá, cư nhiên ngươi sẽ vì ta báo huyết hải thâm thù đến không muốn sống, thực sự làm ta rất cảm động, nếu không ta lấy thân báo đáp, như thế nào?"

Trong đôi mắt hắn ý cười tà mị, môi mỏng tiến đến bên tai Cố Nhược Vân, dùng ngữ khí ái muội nói.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện