Cố Nhược Vân nhún vai: "Ngươi tiền nhiều người
ngốc, không lừa ngươi thì lừa ai?" (L: ý CNV là TTT là người có nhiều
tiền mà lại không thong minh cho lắm nên dễ lừa đấy *cười lắc lẻ*)
Nghe nói như thế, Tá Thượng Thần nhịn không được run rẩy khóe miệng một
chút, tuy rằng năm triệu kim tệ này đối với hắn mà nói quả thật không
tính là cái gì, nhưng mà, có ai sẽ trắng trợn nói ra loại lời nói này?
"Tứ hoàng tử, La Âm, ta còn có việc, rời đi trước."
Khi nói lời này, Cố Nhược Vân đứng lên, lười nhác ngáp một cái, rồi sau đó
đi đến phía cửa ghế lô, nhưng mà nàng còn chưa có đẩy cửa rời đi, đã bị
giọng nói sau đó ngăn cản bước chân.
"Ngươi thật là lão bản phía sau màn của Bách Thảo Đường?"
Hai mắt của Tô Tô gắt gao nhìn chằm chằm Cố Nhược Vân: "Theo ta biết, ở
trước lúc ngươi còn chưa có sinh ra Bách Thảo Đường đã tồn tại."
Bất luận như thế nào, nàng cũng không thể tin, thiếu nữ trẻ tuổi trước mắt
này chính là lão bản phía sau màn của Bách Thảo Đường, thật sự là rất
không thể tin được.
Cố Nhược Vân đưa lưng về phía Tô Tô, cười cười: "Một quốc gia tồn tại càng lâu, cũng sẽ thay đổi triều đại, không phải sao?"
Những lời này, tương đương cam chịu thân phận lão bản Bách Thảo Đường của nàng.
Nhưng mà, ở sau khi lời nói này rơi xuống, nàng liền đẩy cửa ghế lô đi ra ngoài.
Tô Tô nhìn phương hướng rời đi của Cố Nhược Vân, trong mắt mang theo phức
tạp, vốn cho rằng nữ nhân Thần ca ca bảo vệ là phế vật không có chỗ nào
tốt, dù sao nàng đến nơi đây nghe được chính là những điều này, nhưng
nếu nàng chính là lão bản thần bí của Bách Thảo Đường, vậy tất cả đều
không giống những lời đồn kia.
Cho dù Bách Thảo Đường thay đổi
triều đại, nhưng nếu nàng không có bản lãnh, thì thế nào có thể làm cho
những người đó thần phục?
"Tô Tô, ta đã sớm nói, chớ chọc nàng."
Tá Thượng Thần yêu nghiệt cười, lười nhác dựa lưng vào ghế, giọng nói miễn cưỡng.
Tô Tô nha đầu kia bản tính không xấu, chỉ vì từ nhỏ bị nuông chiều cho nên có chút tùy hứng, hắn cũng không hy vọng nàng đắc tội Cố Nhược Vân, cho nên mới sẽ cố ý nói những lời này cho nàng nghe.
"Thần ca ca,
nàng đã lợi hại như vậy, vì sao không đồng ý để những người khác biết
thân phận của nàng? Nếu những người đó biết được nàng chính là lão bản
phía sau màn của Bách Thảo Đường, cũng sẽ
không luôn đi trêu chọc nàng."Tô Tô chớp mắt to trong veo như nước, nghi hoặc không hiểu hỏi.
"Cánh chim chưa cứng, che giấu ánh sáng, nhưng mà nàng ở trước mặt bằng hữu
lại rất chân thành, điều này cũng là điểm ta thưởng thức." Tá Thượng
Thần lười nhác mở miệng, phía trên dung nhan tuyệt thế khuynh quốc
khuynh thành giống như hoa đào mang theo tươi cười yếu ớt.
Nếu
thế nhân biết được Mỹ Dung Hoán Phu đan xuất ra từ trong tay nàng, hơn
nữa nàng còn có thể xuất ra đan dược càng thêm trân quý, thậm chí ngay
cả Quỷ Y đều cam tâm tình nguyện thần phục, vậy khắp đại lục đều sẽ bị
làm cho rung chuyển một hồi.
Nhưng nàng rõ ràng không muốn như thế...........
Ít nhất ở trước lúc cánh chim chưa cứng, cần giấu tài.
...........
Trong đại sảnh, Phách Chấn Thiên nhìn dòng người đi ra hội trường, trên khuôn mặt thâm thúy kia mang theo thất vọng, ngay tại lúc hắn muốn xoay người rời đi, một giọng nói gọi dừng bước chân của hắn.
"Phách bang chủ, lão bản nhà chúng ta mời ngươi đi một chuyến."
Phách Chấn Thiên sửng sốt một chút, quay đầu nhìn Dư lão, trong mắt mang theo nghi ngờ: "Dư lão, vì sao lão bản của các ngươi tìm ta?"
"Phách bang chủ đi sẽ biết."
Dư lão nhàn nhạt cười, nói thật, ngay cả ông cũng không biết Cố Nhược Vân tìm Phách Chấn Thiên đến cùng là vì cái gì.
"Vậy làm phiền ngươi."
Phách Chấn Thiên phục hồi tinh thần lại, cung kính chắp tay, nói.
"Mời."
Nghe vậy, Dư lão đưa tay làm tư thế mời, rồi sau đó mang theo Phách Chấn Thiên đi đến phòng tiếp khách.
Nhưng mà, sau khi Phách Chấn Thiên nhìn thấy thiếu nữ đợi ở trong phòng tiếp
khách cả người giật mình một cái, kinh ngạc không chút nào che giấu xuất hiện ở trên khuôn mặt khí phách kia.