Nghe được lời này, Tử Ngọc cười phá lên: “ Thật ta còn muốn cảm tạ nàng, để cho chúng ta nửa tháng tới sẽ không nhàm chán! Nàng muốn sai người giết chủ tử chúng ta, nàng tới một người ta liền giết một người! Ta thật muốn nhìn xem ai dám động đến chủ tử của ta!”
Phụt!
Sau khi Tử Ngọc nói xong lời này, bên kia Sở La lại có động tác.
Tay nàng gắt gao nắm đầu hán tử, dùng sức vặn, một khắc kia liền đem cái đầu vặn xuống, máu tươi phun ra như suối, nhiễm đỏ một mảnh đất.
Nhóm thủ hạ của hán tử sợ ngây người, xoay người liền muốn chạy trốn.
Nhưng mà, Chu Tước đã sớm không nhịn nổi thì làm sao cho bọn hắn cơ hội này? trực tiếp phun ra một ngụm lửa, đem tất cả mọi người ở đây giải quyết hết, quan trọng hơn là thi thể cũng không còn.
Thật giống như những người này chưa hề tới đây.
“ Xem ra, kế tiếp chúng ta sẽ trở nên rất bận rộn.”
Cố Nhược Vân nhún nhún vai, bất đắc dĩ nói.
“ Đi thôi, chúng ta tìm một chỗ nghỉ ngơi trước một chút.”
“ Vâng, chủ tử.”
Sở La trở lại bên cạnh Cố Nhược Vân, củng củng nắm tay nói.
Nửa năm qua, nàng đều nhìn thấy trên người Cố Nhược Vân quá nhiều kỳ tích, cho nên cao ngạo trong lòng cùng dần dần bình ổn xuống.
Cách không xa chỗ này, có một cái động trên ngọn núi, sau khi tiến vào đám người Cố Nhược Vân phát hiện cái động này, Sở La cùng Tử Ngọc bảo hộ bên ngoài, tiếp theo nàng liền ở trong sơn động giành giật từng giây để tu luyện......
Hiện giờ, Cố Nhược Vân thân là người ở bên trong sơn động lại không hề hay biết, bởi vì nàng mà làm cho toàn bộ Thiên Sơn nhấc lên một hồi phong ba, mọi người được Mộ Dung Thiến hứa hẹn cho đan dược, đều sôi nổi tham gia đội ngũ tìm nàng để giết.......
Nhưng mà, bọn họ tìm hơn mười ngày, đều không tìm thấy tung tích của nữ tử.
Thật giống như nàng biến mất trong không gian.......
Rất nhanh liền đến thời gian kết thúc khảo hạch, trong nửa tháng này vô số nhân loại chết trong tay linh thú, đương nhiên bọn họ cũng tương tự đánh chết không ít linh thú, làm cho toàn bộ Thiên Sơn thi thể khắp nơi, máu chảy đầy đất.
Hiện tại, bên ngoài Thiên Sơn, các nhóm thế lực trải qua nửa tháng khảo hạch, từng nhóm đi ra, cho dù có những nhóm chưa đi ra tất nhiên đã chết
rồi.
“ Ôn Nhã tỷ tỷ, nữ nhân kia còn chưa có ra tới, khẳng định là đã chết trong núi!”
Mộ Dung Thiến hưng phấn nở nụ cười, đôi mắt thường xuyên liếc về phía con đường trước mắt, cũng không có nhìn thấy thân ảnh đáng ghét kia, ý cười trên mặt càng thêm mãnh liệt: “ Ta vì đối phó nàng, đã dùng đan dược trao đổi! Phàm là người nào giết được nàng liền có thể tới chỗ ta lấy một viên Tụ Khí đan! Bất quá, những người ngu xuẩn đó đều lâu thật lâu không có tìm được nàng, thật sự là tức chết ta!”
Nói tới đây, tươi cười của Mộ Dung Thiến chưa tan đã phẫn nộ dậm chân, chợt mới tiếp tục nói: “ Nhưng hiện giờ nàng chưa có đi ra, tất nhiên là đã chết trong tay của linh thú, bị ăn đến xương cốt không còn, cũng là nguyên nhân vì sao không tìm thấy nàng!”
Không thể không nói, sức tưởng tượng của Mộ Dung Thiến rất là phong phú, trong tưởng tượng của nàng thì Cố Nhược Vân đã chết, liền thi thể cũng không còn, đây là nguyên nhân vì sao nhiều người như vậy tìm cũng không được.........
Ôn Nhã nhăn mày lại, nhìn Mộ Dung Thiến, đem tầm mắt hướng về con đường không xa phía trước, đáy mắt hiện lên đạo ánh sáng là người xem không hiểu.
Nàng luôn có một loại cảm giác, Cố Nhược Vân sẽ không chết dễ dàng như vậy!
“ Tiểu Thiến, ngươi đừng xem thường Cố Nhược Vân, những người đó bên cạnh nàng không có đơn giản, cho dù thực lực nàng không có, nhưng ở sâu trong Thiên Sơn nàng vẫn có thể sống sót.”
Mộ Dung Thiến nở nụ cười: “ Ôn Nhã tỷ tỷ, ngươi suy nghĩ nhiều rồi, Cố Nhược Vân tuyệt đối không có năng lực đó! Người của ta tìm không thấy nàng bởi vì nàng đã bị ăn, chẳng lẽ muốn tìm nàng từ trong bụng linh thú?”
Ôn Nhã lắc lắc đầu, thở dài một tiếng, Mộ Dung Thiến đúng là sinh vật đầu óc đơn giản tứ chi phát triển.