Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Nàng còn chưa chết 3


trước sau

Trừ bỏ vận may, nữ nhân này sẽ không có bản lĩnh gì.

Ôn Nhã hơi hơi nheo lại con ngươi, nhìn Cố Nhược Vân liếc mắt một cái, lại đem tầm mắt hướng về tả sứ.

Sau khi nhìn thấy sắc mặt khó coi cũng khó coi như vậy, trong mắt nàng xẹt qua một tia lạnh lẽo, lướt nhanh qua.

“ tỷ thí kế tiếp, sẽ là quyết định người thắng liền ba trận khảo hạch,” con ngươi tả sứ lộ ra thần sắc lạnh nhạt, lộ vẻ cao ngạo nói, “ ta đã gọi người Ẩn Môn chuẩn bị tốt lôi đài, sau đó người ở các thế lực đều có thể lên sân chiến đấu, ngươi lưu lại cuối cùng chính là quán quân lần tỷ thí này, sau đó dựa theo thứ tự để quyết định vị trí thứ hai và thứ ba, bởi vì đao kiếm không có mắt, cho nên khó tránh khỏi phát sinh thương vong*, các ngươi đã hiểu rõ chưa?”

( thương vong: bị thương và chết)

“ Tất cả đã rõ!”

Người trong các thế lực tập thể trả lời.

“ Được, kế tiếp các ngươi liền đi lên lôi đài tỷ thí.” tả sứ chỉ chỉ lôi đài phía trước, sau đó nhìn về phía Ôn Nhã.

Trông thấy tầm mắt nam nhân, Ôn Nhã lập tức hiểu rõ ý tứ của hắn, hương tới hắn bất động thanh sắc gật đầu, chợt thu hồi tầm mắt.

Nhưng mà, hành động của hai người bọn họ, vẫn rơi vào trong mắt Cố Nhược Vân..........

Nàng nhàn nhạt nâng lên khóe môi: “ Bốn người các ngươi tiếp theo không cần chiến đấu, toàn bộ những người này giao cho ta là đủ rồi, ta muốn củng cố một chút tu vi sau khi tấn chức siêu phàm hậu kỳ, vừa vặn ta lấy bọn họ khảo nghiệm.”

Sở La có chút kinh ngạc nhìn Cố Nhược Vân, bất quá sau khi nghĩ đến những thần vật Cố Nhược Vân có được, không nhịn được gật gật đầu: “ Được.”

Có những thần khí đó tồn tại, cho dù bọn họ cùng nhau lên cũng chưa chắc có thể thương tổn chủ tử.

...............

“ tiểu Thiến,” Ôn Nhã thu hồi tầm mắt, trong mắt đẹp xẹt qua ánh sáng lạnh nói, “ Nếu muốn giết nữ nhân này, hai gia tộc chúng ta phải liên thủ, mặt khác ngươi tiếp tục lấy ra Tụ Khí đan dụ dỗ mọi người, làm cho những người khác nghe theo chúng ta, cũng nhau đối phó Cố Nhược Vân.”

Mộ Dung Thiến gật gật đầu: “ Được, ta biết phải nên làm như thế nào.”

Nhưng Mộ Dung Thiến lại không biết, vì sao Ôn Nhã không tự mình đi thu mua những người đó, ngược lại giao cho nàng làm, đó chính là vì thanh danh của Ôn gia, cho nên nàng mới lợi dụng Mộ Dung Thiến.....

Nhưng mà, Mộ Dung Thiến còn ngây ngốc cho rằng cuối cùng Ôn Nhã cũng ra tay vì muốn báo thù cho nàng, trên mặt đều mang theo thần sắc cảm kích.

Phía trên lôi đài, các thế lực đều đã đi lên trên, cũng đồng loạt rút ra vũ khí nghênh đón chiến đấu.

“ Cố Nhược Vân, phỏng chừng ngươi cũng không nghĩ tới sẽ rơi vào trong tay ta đi!” Mộ Dung Thiến đi lên lôi đài, ánh mắt oán
độc như chủy thủ bắn về phía Cố Nhược Vân, “ Nếu ngươi đã bước chân lên lôi đài này, liền không có khả năng rời đi! Ta sẽ để ngươi hiểu rõ đối nghịch với Mộ Dung thế gia sẽ có kết cục như thế nào!”

Nói tới đây, nàng ngừng lại một chút, tiếp tục nói: “ Các ngươi ai có thể giết nữ nhân này, ta liền cho một viên Tụ Khí đan!”

Nghe được ba chư Tụ Khí đan này, ánh mắt mọi người đều sáng lên, sau đó con ngươi tràn ngập sát khí quét về phía Cố Nhược Vân.

Xôn xao!

Không có bất luận do dự cái gì, cùng một thời gian, tất cả mọi người hướng về Cố Nhược Vân vọt qua, ánh sáng trên đao kiếm thoáng hiện trên lôi đài.....

“ Các ngươi lui ra phía sau!”

Cố Nhược Vân nhìn mọi người phía trước đang vọt lên, lạnh lùng phân phó một câu.

Chợt, trong bàn tay trống rỗng của nàng xuất hiện một thanh kiếm.

Đó là một đoạn kiếm, chỉ có chuôi kiếm không có mũi kiếm, thoạt nhìn mà buồn cười.

“ Ha ha, Cố Nhược Vân, không phải ngươi tính dùng một đoạn kiếm đó chiến cùng chúng ta?” tươi cười của nàng tràn ngập trào phúng, đôi mắt khinh miệt nhìn Cố Nhược Vân, “ Chỉ bằng đoạn kiếm trong tay ngươi, phòng ngự của chúng ta cũng không thể phá vỡ, ngươi còn nghĩ lấy nó chiến đấu với chúng ta, thật sự là quá mức buồn cười!”

Phảng phất không có nghe được tiếng cười nhạo của Mộ Dung Thiến, sắc mặt Cố Nhược Vân vẫn bình tĩnh như cũ nhìn mọi người đang vọt tới.

Tiếp theo sau đó, rốt cuộc nàng có động tác!

Đoạn kiếm trong tay nàng được bao phủ một tầng kiếm khí, hướng người gần nhất đi qua.

Một đạo kiếm quang hiện lên, nháy mắt ngực người nọ bị cắt qua một đường, máu tươi từ trên vết cắt trào ra.

Đồng thời, nam tử phía sau nàng nhào tới, kiếm trong tay từ trên đỉnh đầu nàng chém xuống, trong ánh mắt xuất hiện một mạt tàn nhẫn!

Phụt!

Bỗng nhiên, một ngọn lửa màu đen xuất hiện sau lưng Cố Nhược Vân, ngọn lửa kia nứt ra một cái lỗ hổng, giống như đang nhếch miệng cười nhạo nam nhân không biết tự lượng sức mình.

Nam nhân sửng sốt một chút, nhưng cũng chỉ trong chớp mắt, Cửu U chi hỏa phát huy ra uy lực cường đại, ầm ầm một tiếng đem tên nam tử kia cắn nuốt, thân thể hắn liền biến mất phía trên lôi đài.........

Một người nam nhân Siêu Phàm trung kỳ, cứ như vậy chết đi?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện