Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Ẩn Môn 3


trước sau

Bá!

Sau khi viên đan dược kia rơi xuống, sắc mặt nam tử trẻ tuổi bỗng nhiên tái nhợt, ánh mắt khiếp sợ nhìn Cố Nhược Vân.

Vì sao nữ nhân này biết đan dược trong tay hắn?

“ Ôn Nghênh!” dung nhan Ôn Nhã cũng chỉ một thoáng đã thay đổi, phẫn nộ nhìn về phía Ôn Nghênh, “ Đây là có chuyện gì? Vì sao đan dược lại ở trong tay ngươi?”

Kỳ thật, nếu đổi lại là người bình thường, thời điểm này khẳng định phải giải vây cho đệ tử trong tộc, ít nhất cũng không thừa nhận đó là Tụ Linh đan!

Nhưng Ôn Nhã không có làm như vậy.

Bởi vì nàng biết, cho dù làm như thế cũng không thay đổi được gì! đan dược Tụ Linh đan rất dễ dàng nghiệm chứng ra. Vạn nhất đến lúc đó nghiệm chứng ra, sợ là Ôn gia càng thêm hổ thẹn!

Cho nên, còn không bằng quyết đoán thừa nhận chuyện này là thật.

“ Ôn gia?” Mộ Dung Thiến lui về phía sau hai bước, không dám tin lắc lắc đầu, “ Vì cái gì Ôn gia lại trộm đan dược của ta? Hơn nữa, nàng như thế nào biết được đan dược trong tay Ôn gia?”

Đối với luyện đan sư mà nói, rất mẫn cảm với hơi thở đan dược, mới vừa rồi Cố Nhược Vân đã nghe thấy trên người nam tử trẻ tuổi này có hơi thở đan dược, cho nên mới có thể nhanh chóng tìm ra Tụ Linh đan.

Hừ!

Tử Ngọc hừ lạnh một tiếng: “ Hiện tại các ngươi còn có gì để nói? Cư nhiên dám vu hãm chủ tử nhà ta là ăn trộm, hiện tại tự vả mặt đi! Sở La, ngươi tính cho ta một chút, những người này vu hãm chủ tử chúng ta, hẳn là phải bồi thường phí tổn thất danh dự phải không?”

Sở La liếc Tử Ngọc mấy cái, sau đó thật đúng là nghiêm túc tính toán vì chủ tử.

“ Chủ tử nhà ta hiện giờ đã đạt được quán quân khảo hạch Ẩn Môn, rất nhanh liền có thể tiến vào Ẩn Môn tu luyện, cho nên cũng coi là người Ẩn Môn! Nếu thân đã là người Ẩn Môn, phí tổn thất danh dự cũng trở nên rất sang quý, rốt cuộc Ẩn Môn chính là môn phái lớn
như vậy, lại như thế nào không nổi danh? Nếu phí danh dự quá mức rẻ mà nói...thế nhân sẽ đối đãi Ẩn Môn như thế nào?”

Tử Ngọc không thể không bội phục Sở La, một phen lời nói đem toàn bộ Ẩn Môn kéo xuống nước, liền tính tả sứ Ẩn Môn đối với bọn họ có ý kiến lớn thì hiện giờ cũng phải vì toàn bộ Ẩn Môn, cũng nhất định đứng phía bên bọn họ.

Quả nhiên, vốn dĩ tả sứ muốn nói chuyện cùng Mộ Dung Thiến, sau khi nghe thấy Sở La nói thì lập tức đem lời nói nuốt trở về, hắn hừ lạnh một tiếng nói: “ Nếu xác thật là Mộ Dung Thiến oan uổng ngươi, phí tổn thất danh dự xác thật phải bồi thường, các ngươi nói cái giá đi!”

“ Tả sứ đại nhân?”

Mộ Dung Thiến sắc mặt biến đổi, còn chưa kịp nói chuyện, đã bị câu kế tiếp của Sở La làm cho tức đến mức thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu.

“ Phí tổn thất danh dự của quán quân Ẩn Môn, ít nhất cũng hơn một ngàn vạn đồng vàng đi? Ta nói chính là ít nhất, sau đó sẽ căn cứ vào mỗi lần đại tiểu thư Mộ Dung thế gia vũ nhục chủ tử nhà ta mà tính tiếp.” Khuôn mặt tinh xảo của Sở La tràn đầy ý cười, con ngươi trào phúng nhìn về phía dung nhan tái nhợt của Mộ Dung Thiến, khinh bỉ cong lên khóe môi.

Lúc trước nàng bị chủ tử lừa bịp tống tiền lợi hại như thế, hiện tại thật vất vả mới đến phiên nàng lừa bịp tống tiền người khác, sao nàng có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy?

“ hơn một ngàn vạn đồng vàng, ngươi con mẹ nó... như thế nào không đi cướp bóc!”

Mộ Dung Thiến rốt cuộc không rảnh lo chuyện khác, đi thẳng đến trước mặt Sở La chửi ầm lên, ánh mắt hung tợn giống như muốn đem nàng bầm thây vạn đoạn!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện