Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Ẩn Môn 11


trước sau

Cũng may Âu Dương thế gia chưa từng phái người đi Thiên Sơn, nói cách khác, nếu không sợ là đã lọt vào hãm hại không chỉ có Ôn gia! Kể từ đó, như lời Ôn Hiền nói, hai đại thế gia sẽ bị bức bách rời đi vị trí gia tộc bảo hộ, sau này gia tộc bảo hộ chỉ có một Mộ Dung thế gia.

Nghĩ đến đây, Âu Dương Nguyên trào phúng nói: “ Mộ Dung Dương, ngươi thật đúng là hạ một bàn cờ lớn, bất quá, lấy chỉ số thông minh của Mộ Dung Thiến còn không nghĩ ra phương pháp như vậy, chuyện này hẳn là ngươi giao cho nàng? Nếu thật sự ngươi vu oan thành công, nói không chừng tiếp theo ngươi sẽ đối phó là Âu Dương thế gia chúng ta?”

Mộ Dung Dương bị những lời này làm tức đến cả người run rẩy, lửa giận trong ngực thiếu chút nữa bừng lên, hắn hung hăng trừng mắt Ôn Hiền, nghiến răng nghiến lợi nói: “ Ôn Hiền, ngươi cũng dám bôi nhọ Mộ Dung thế gia chúng ta! Ta thề, Mộ Dung Dương ta chưa từng làm chuyện như vậy! Nếu có hành vi này, tất nhiên sẽ bị ngũ lôi oanh đỉnh ( năm sét đánh lên đầu, sét đánh)! Không chết tử tế được!”

“ Ha ha, ngươi không có làm ra loại chuyện này, bởi vì chuyện này không phải là ngươi làm, là ngươi phân phó cháu gái ngươi đi làm!” Ôn Hiền cười lạnh một tiếng tiếp tục nói, “ Vậy ngươi có dám thề, ngươi chưa từng có ý tưởng đem hai nhà chúng ta trừ bỏ?”

Mộ Dung Dương bỗng nhiên im tiếng.

Xác thật hắn từng có suy nghĩ như vậy, rốt cuộc tại đại lục này, ai không muốn độc tôn một mình? Hắn còn nghĩ tới việc muốn thay thế thành chủ.

Nhưng mà, hắn tin vô luận Ôn thế gia hay Âu Dương thế gia cũng có suy nghĩ tương tự như hắn.

Chẳng qua thực lực của bọn họ không có đủ cường đại mà
thôi.

“ Mộ Dung Dương, ngươi không dám thề? Như vậy cũng đã chứng minh xác thật chuyện này là do ngươi làm!” Ôn Hiền nhìn Mộ Dung Dương châm biếm nói.

“ Ngươi.........”

Đôi mắt Mộ Dung Dương phun ra lửa giận, gắt gao nhìn chằm chằm Ôn Hiền, phảng phất muốn đem ánh mắt của chính mình đem hắn lăng trì xử tử !

“ Đủ rồi!”

Thời điểm hai người tranh phong, giọng nói thành chủ lạnh nhạt vang lên: “ Mộ Dung Dương, ngươi không cần giảo biện, chuyện này bên Ẩn Môn đã điều tra rõ, tính cách của Ẩn Môn tuyệt đối sẽ không làm ra bất cứ chuyện gì oan uổng người khác, hiện tại nhận trừng phạt, ta phạt Mộ Dung gia các ngươi đóng cửa ăn năn ba năm, trong ba năm này không được rời đi Mộ Dung thế gia, nếu các ngươi lại làm ra chuyện hãm hại đồng môn, ta đây sẽ đem cái chức vị gia tộc bảo hộ hủy bỏ! Tan họp đi!”

Thành chủ không hề nói thêm cái gì, đứng lên hướng về phía cửa phòng nghị sự đi đến.

Từ đầu đến cuối, hắn cũng không có quay đầu lại nhìn ba người thêm lần nào.......

Hừ!

Mộ Dung Dương hừ lạnh một tiếng, ánh mắt hung hăng nhìn chằm chằm Ôn Hiền, giọng nói lộ ra vài phần âm trầm: “ Ôn Hiền, lần này có thành chủ che chở Ôn gia các ngươi, ta không thể đụng tới các ngươi, nhưng mà một ngày nào đó, ta sẽ diệt các ngươi! Để báo mối thù hôm nay!”

Ôn Hiền cười tủm tỉm phản kích nói: “ Cũng như nhau cả thôi, chỉ cần cho ta cơ hội, ta cũng sẽ không buông tha bất cứ người nào của Mộ Dung gia các ngươi.”

Hừ!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện