Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Huynh muội gặp nhau (tt)


trước sau

Tá Thượng Thần lắc lắc đầu: " Nếu chỉ có nửa con rối, Nguyệt Linh thảo có thể giải quyết, nhưng hiện giờ dựa theo tình huống của hắn, cho dù có Nguyệt Linh thảo cũng không dùng được."

Nháy mắt kia, lòng Cố Nhược Vân rới xuống vực sâu, thân thể nhịn không được cũng run rẩy lên.

Có lẽ Thiên Bắc Dạ cảm nhận được nội tâm thống khổ của nàng, ôm lấy tay nàng khẩn cầu nói: " Kỳ thật, muốn cứu hắn, không phải là không có cách."

" Tiểu Dạ, ngươi có biện pháp?"

Nghe được lời nói Thiên Bắc Dạ, trái tim Cố Nhược Vân run lên, vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía hắn.

Tá Thượng Thần cũng ngẩng đầu nhìn nam tử hồng y tóc bạc này, trong mắt phượng chưa một mạt kích động.

" Vân nhi, ngươi là một luyện đan sư, chuyện này chỉ có ngươi mới có thể làm được," Thiên Bắc Dạ nhìn về phía Cố Nhược Vân, than một tiếng, " Trước đây ta có nghe nói qua một loại đan dược, đan dược kia tên là Thiên Khôi đan! nghe nói, nếu có người không cẩn thận bị biến thành con rối, đan dược này có thể giúp giải trừ giam cầm! Chỉ là đáng tiếc, dược liệu luyện chế Thiên Khôi đan cực kỳ khó tìm."

" Tiểu Dạ, những dươkc liệu kia là những cái nào, vô luận ra sao ta đều phải cứu hắn!"

Ánh mắt Cố Nhược Vân xuất hiện một mạt kiên định, huynh trưởng vì nàng mới biến thành con rối, cho dù chỉ còn một tia hy vọng nàng cũng sẽ không từ bỏ.

" Trong đan dược đó có một gốc cây dược liệu ngươi đã có, đó là Nguyệt Linh thảo, còn có vài thứ khác là Huyết Tích quả, Vu Yêu hoa, cùng gan Cổ Long! Huyết Tích quả bên trong Minh Phủ đã có, Vu Yêu hoa ở hoang mạc tuyết nằm trên Đông đại lục, nhưng mà gan Cổ Long....Long Vương trong thần khí của ngươi chính là Cổ Long duy nhất, ngươi
hỏi một chút thân thể hắn ở chỗ nào, đem gan trong thân thể hắn lấy ra, dù sao hắn bây giờ cũng là linh hoòn, thân thế đối với hắn không có tác dụng."

Cố Nhược Vân trầm mặc, thật lâu sau nói: " Nghe nói, linh thú hay người có thực lực cường đại, nếu có thể tìm được thân thể của mình vẫn có thể được trọng sinh, nếu như ta lấy đi gan rồng, hắn sẽ không bao giờ có cơ hội sống lại! Ta rất muốn cứu huynh trưởng nhưng tốt xấu gì hắn cũng là đồng bạn của ta, có thể không thương tổn đến nó ta sẽ tận lực làm hết sức có thể, dù sao Cổ Long trên đời cũng không chỉ có một cái, ta có thể đi tìm Cổ Long khác lấy gan."

" ha ha," nghe một lời này của Cố Nhược Vân, một giọng nói già nua chợt truyền đến, " Tiểu nha đầu, Cổ Long cũng không phải là dễ tìm như vậy, dù sao ngươi đã cứu ta, nếu ngươi cần đến thân thể ta thì cứ cầm đi đi, trọng sinh với ta hay không cũng chỉ chuyện nhỏ, bất quá ta còn phải cảm tạ ngươi đã coi ta như đồng bạn."

Thiên Bắc Da nhìn Cửu Hoàng nhàn nhạt mở miệng nói: " Chờ thực lực Vân nhi đạt tới cảnh giới nhất định, có thể giúp ngươi trọng sinh trong thân thể người, nhưng trước đó ngươi nhất định phải ở bên cạnh trợ giúp nàng!"

Nghe vậy, trong lòng Long Vương kích động một chút, có thể được trọng sinh giống người thường, sao hắn không hưng phấn?

Hơn nữa, hắn tin tưởng, Cố Nhược Vân sẽ có thực lực này! Bởi vậy, khối thân thể kia, nếu nàng muốn lấy đi thì đã sao?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện