*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: kaylee
Trong phòng ngủ mờ nhạt, lão giả khép chặt hai mắt, vẫn không nhúc nhích nằm ở trên giường.
Móng tay của ông đều biến thành màu xanh đen, giống như che kín máu đen, sắc mặt vô cùng tái nhợt. Mày của ông vẫn luôn nhíu chặt, như là đang thừa nhận thống khổ rất lớn.
Theo cửa phòng đẩy ra, một luồng ánh mặt trời từ ngoài phòng chiếu vào, ở lúc ánh mặt trời chiếu đến trên người lão giả kia, vẻ mặt thống khổ của ông càng sâu. Sợ tới mức sau khi Long Nguyên chờ mọi người đi vào lập tức vội vàng đóng cửa phòng.
Lam Ca nhìn vẻ mặt thống khổ của lão gia tử, trong ánh mắt lóe lên một chút xúc động.
Mặc kệ Long tộc đối đãi với hắn như thế nào, lão gia tử trước mắt, cũng là ngoại công danh chính ngôn thuận của