Edit: kaylee
"Bệ hạ, việc lớn không tốt!"
Trong ngự thư phòng, hoàng đế Lãnh Mặc Hiên đang thương nghị chuyện gì đó với đại thần, đúng lúc này, một gã thái giám không có thông báo đã vừa lăn
vừa bò tiến vào, rồi sau đó sau khi nhìn thấy khuôn mặt không vui của
Lãnh Mặc Hiên, nhanh chóng nói: "Bệ hạ, Cố Nhược Vân Cố gia kia đánh vào đây!"
"Cái gì?"
Lãnh Mặc Hiên mặt rồng giận dữ, sắc mặt
xanh mét nói: "Ba năm trước, bất luận Cố Nhược Vân kia kiêu ngạo cỡ nào, thậm chí ngay cả người nhà Lăng Quý Phi đều giết, Trẫm cũng chưa từng
tìm nàng hỏi tội! Nhưng hiện giờ nàng ỷ vào có Bách Thảo Đường làm chỗ
dựa, chính là không để Trẫm và Thanh Long Quốc vào mắt như thế, Trẫm
muốn xem lúc này đây Bách Thảo Đường che chở nàng thế nào!"
Nói
thật, cho dù Lăng gia đang không được tín nhiệm của hắn thế nào đi nữa,
tốt xấu gì vẫn là người thân của Lăng Quý Phi, còn là trọng thần một
quốc gia, Cố Nhược Vân nói giết liền giết, không nể mặt, cuối cùng vẫn
là vì Dư lão của Bách Thảo Đường, hắn mới không so đo.
Nhưng lần
này cho dù là Bách Thảo Đường ra mặt, cũng không thể lại bảo vệ nàng!
Nếu không làm sao Bách Thảo Đường còn sống yên trên đời này?
Hắn không tin, Bách Thảo Đường sẽ vì một nữ nhân chấp nhận miệng lưỡi thiên hạ (ý là bị mọi người bàn luận, chửi bới…)!
Nghĩ nghĩ, tiếp tục nói: "Người đâu, đi gọi La Tướng Quân và Cố Tướng Quân
đến đây cho Trẫm! Hôm nay, Trẫm nhất định muốn trị tội nữ nhân kia!"
Bất luận như thế nào, Lãnh Mặc Hiên cũng là vua của một quốc gia, bị người
ức hiếp đến trên đầu, làm cho mặt mũi của hắn chạy đi đâu? Cố Nhược Vân
này rất không biết tốt xấu, vậy mà ở Thanh Long Quốc cũng dám làm càn
như thế!
... ...... ....
Trong hoàng thành mọi người tận
mắt nhìn thấy Cố Nhược Vân mang theo một đám người đằng đằng sát khí
nhằm phía hoàng cung, trong lúc nhất thời nghị luận mở ra, ngay sau đó,
lại trông thấy hai người La Tướng Quân và Cố Tướng Quân dẫn theo quân
đội cấp tốc chạy tới hoàng cung, bọn họ biết, một ngày này, hoàng thành
chắc chắn là tinh phong huyết vũ (gió tanh mưa máu).
Trong Ngự
hoa viên, Cố Nhược Vân lạnh lùng nhìn đại nội thị vệ vây quanh mình, bên môi nổi lên lãnh ý, mặt không biểu cảm quát lên: "Cút!"
Ầm!
Một cổ khí kình cường hãn đánh vào lồng ngực của thị vệ, trong phút chốc
đám thị vệ kia đều bị đánh bay ra ngoài, miệng phun
máu tươi, nhưng mà,
lại có nhiều thị vệ hơn từ bốn phương tám hướng chạy tới, vây Cố Nhược
Vân ở bên trong.
Bỗng nhiên, một giọng nói uy áp khí phách từ
phía sau thị vệ truyền đến, mang theo tức giận không cách nào ẩn nhẫn:
"Cố Nhược Vân, ngươi quả nhiên là thật to gan! Ta nể tình ngươi là người của Bách Thảo Đường, đối với ngươi một lần lại một lần dễ dàng tha thứ, hiện tại ngươi chính là khi quân phản thượng! Cho dù Dư lão đến đây,
cũng che chở không được ngươi!"
Lạnh lùng trên người Cố Nhược Vân càng sâu, nhưng mà khuôn mặt thanh tú kia từ đầu đến cuối vẫn nhàn
nhạt, hai mắt bình tĩnh nhìn chăm chú vào một bóng dáng màu vàng sáng đi tới từ phía sau thị vệ kia.
"Ta đến đây, không có quan hệ gì với ngươi, giao Lăng Quý Phi ra đây, nếu không, ta không ngại huyết tẩy hoàng cung!"
Lãnh Mặc Hiên hoàn toàn tức giận rồi, trong lòng hắn mạnh mẽ xuất hiện ra vô tận lửa giận, nghiến răng nghiến lợi nói: "Cố Nhược Vân, ngươi giết
Lăng Nghị và Lăng Ngọc, phế đi một dòng độc đinh duy nhất của Lăng gia,
này còn chưa tính, hiện giờ, ngươi thế mà lại có lá gan đến hoàng cung
đòi người! Nếu lúc này đây Bách Thảo Đường còn che chở ngươi, vậy cũng
quá không thể nào nói nổi! Ngươi cho rằng, ngươi cuồng vọng đến như thế, Dư lão còn có thể che chở ngươi giống như trước kia?"
Tốt xấu gì Lãnh Mặc Hiên này cũng là vua của một nước, sở dĩ nói ra loại lời nói
này, một là bị Cố Nhược Vân làm tức điên rồi, hai chính là, ở trong bốn
nước, tất cả thế lực đều không can thiệp chuyện hoàng tộc! Đây là quy
định tất cả mọi người hiểu biết, nếu không, bị ba thế lực lớn kia biết,
không hay ho chính là Bách Thảo Đường!