Trong phòng đá.
Cố Nhược Vân nhìn phía tuyệt thế nam nhân một mặt mê mang, lông mày nhẹ
nhàng nhướng lên: "Xem ra lực lượng thần bí nơi này chính là từ trên
người ngươi truyền ra, nếu đã biết vì sao có lực lượng kia rồi, ta cũng
nên rời đi."
Nam nhân từ trên giường đá đi xuống, đi theo sau
lưng Cố Nhược Vân, một đầu tóc dài màu bạc như tiên như ma, làm cho
khuôn mặt càng thêm yêu dị.
Chính là, giờ phút này trên khuôn mặt tuyệt mỹ của nam nhân lại mang theo biểu cảm đáng thương hề hề, vẻ mặt
ủy khuất nhìn Cố Nhược Vân.
"Đừng đi theo ta."
Cố Nhược
Vân bước chân ngừng một chút, cũng không quay đầu lại bỏ lại một câu,
rồi sau đó nàng bước nhanh rời khỏi địa phương quỷ quái này.
……………....
Một tháng thời gian nhoáng cái đã qua, rất nhiều người quay chung quanh ở
trong hoàng cung nội viện, đúng vào lúc này, trận pháp hiện lên một vệt
sáng, những người trẻ tuổi ban đầu được đưa vào trận pháp tu luyện kia
đều xuất hiện ở trước mắt bọn họ.
La Âm ở trong đám người tìm
kiếm Cố Nhược Vân, nhưng mà, giữa mọi người lại cố tình không có bóng
dáng quen thuộc kia, không biết vì sao, trong lòng của nàng dâng lên một chút bất an………...
Chẳng lẽ Cố Nhược Vân đã xảy ra chuyện? Không! Không có khả năng, nàng tuyệt sẽ không xảy ra cái gì ngoài ý muốn.
"Vì sao không thấy Cố gia Cố Nhược Vân?"
Hồn Phi vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt đảo qua mọi người.
Phải biết rằng, hiện tại Cố Nhược Vân cùng Luyện Khí Tông bọn họ là chung
một nhịp thở, nếu có thể làm cho nàng cung cấp tất cả tinh thần lực của
bản thân, tiểu thư nhất định có thể trị tốt thân thể, cho nên nữ nhân
kia tuyệt đối không thể phát sinh ngoài ý muốn gì!
"Hồn Phi đại
nhân, Cố Nhược Vân ở trong Thiên Linh trận gặp Linh Thú vây công, đã bị
mất mạng, cho nên chúng ta không cần chờ nàng." Tiểu thiếu gia Lăng gia
cười lạnh một tiếng, dù sao ngày đó mọi người ở đây đều bị hắn thu mua,
không có người nào sẽ nói chân tướng chuyện xảy ra.
"Ngươi nói
cái gì?" La Âm vẻ mặt giận dữ, tức giận trừng mắt nhìn Lăng Hi, "Ngươi
lặp lại một lần những lời nói vừa rồi cho lão nương!"
"Hừ!" Lăng
Hi lạnh lùng cười, "Ta nói, Cố Nhược Vân ở Thiên Linh trận gặp phải Linh Thú công kích, đã chết, chuyện này là ta chính mắt nhìn thấy, không có
giả!"
"Ngươi thấy Cố Nhược Vân bị Linh Thú công kích, vì sao không đi cứu nàng?"
La Âm gắt gao nắm chặt tay, tâm kịch liệt run rẩy, giọng nói của nàng mang theo khàn khàn, còn có lửa giận không chút nào che giấu.
"Cứu
nàng?" Lăng Hi nhìn
La Âm giống như nhìn kẻ ngốc, "Vì sao ta phải cứu
nàng? Một phế vật mà thôi, chết thì chết, cùng ta có quan hệ gì? Để loại phế vật này còn sống, quả thực là lãng phí lương thực! Chết sớm siêu
sinh sớm, nàng hẳn là còn phải cảm tạ ta không có cứu nàng, miễn cho
nàng thống khổ sống trên đời này."
Không sai, Cố Nhược Vân chính
là phế vật! Gia gia đã nói cho hắn biết cấp bậc của nữ nhân kia chỉ là
Tụ Khí cấp bốn thôi, một Tụ Khí cấp bốn vậy mà một giây đánh bại cấp năm hắn đây, khẳng định là mượn dùng bảo bối nàng đạt được ở trong sơn động kia, nếu không làm sao có thể?
La Âm tức giận hét lớn một tiếng, một quyền dừng ở trên mặt thanh tú của Lăng Hi.
Chuyện ngoài ý muốn này phát sinh rất đột ngột, thế cho nên không ai phản ứng kịp…....
"Lăng Hi, ngươi súc sinh này! Hôm nay ta sẽ báo thù vì Cố Nhược Vân!"
Từng nắm đấm rơi xuống trên người Lăng Hi, La Âm trong mắt hàm chứa nước mắt, giống như là muốn hung hăng phát tiết một phen.
Lăng Nghị nhìn đến tôn tử của mình bị đánh, rốt cục phục hồi tinh thần lại,
vội vàng phân phó nói: "Người đâu, bắt tiểu tiện nhân kia cho ta!"
"Tiểu tiện nhân, ngươi mẹ nó mắng ai là tiểu tiện nhân?" La Tướng Quân giận
tím mặt, từ trong đám người đứng dậy, che ở trước mặt La Âm, "Lão tử còn chưa có chết, ta muốn nhìn xem ai ****** dám đụng nữ nhi của lão tử!"
Không khí nháy mắt trở nên giương cung bạt kiếm, hô hấp của tất cả mọi người
đều trở nên vô cùng nhẹ, không dám phát ra một chút âm thanh.
Đúng lúc này, một tiếng nói nghi hoặc từ phía sau truyền đến.
"Đây là xảy ra chuyện gì? La Âm, thế nào mà ta vừa ra tới liền nhìn thấy một mặt bưu hãn như vậy của ngươi?"