Cố Nhược Vân lắc lắc đầu: "Khí linh thì sớm muộn gì ta cũng có được, bây giờ vẫn là đôi mắt của Thanh Long quan trọng hơn."
Giờ phút này, ở trong Thượng Cổ Thần Tháp Thanh Long nghe được lời nói
của Cố Nhược Vân, trong mắt bất giác hiện ra một chút cảm kích, trong
mắt của hắn, một thanh Cao Giai Linh Khí trân quý hơn mình, phải biết
rằng chỉ sợ toàn bộ đại lục đều không có Cao Giai Linh Khí, nhưng mà
nàng, vậy mà lại buông tha cho khí linh mạnh mẽ như vậy, chỉ vì hai mắt
của mình.... .......
Tình nghĩa này như thế nào không làm cho hắn cảm động.
"Rống!"
Cự long sốt ruột rống lên một tiếng, tội nghiệp nhìn Cố Nhược Vân, hoàn toàn mất đi thí sát tàn bạo vừa rồi.
"Nha đầu, vừa rồi nó nói nếu ngươi muốn mắt rồng, chỗ nó vừa khéo có một đôi, chỉ là con rồng kia không có cường đại bằng nó, cho nên hiệu quả
của mắt rồng cũng không như nó, kỳ thực nha đầu ngươi có thể suy nghĩ
một chút, tuy rằng cấp bậc của mắt rồng kia kém chút, vẫn là có thể làm
cho Thanh Long khôi phục một ít thực lực, cho dù không có mang đến cường đại như con rồng này, nhưng mà Thanh Long có thể tự mình chậm rãi khôi
phục."
Cố Nhược Vân trầm mặc xuống.
Con cự long này vậy mà lại thật thành thật nói ra đôi mắt của con rồng
kia không bằng nó, thật không biết nên nói nó đơn thuần, hay là ngu
xuẩn? Nếu đổi thành những người khác, muốn được đến tất nhiên vẫn là đôi mắt của nó.
"Chuyện này, ta và Thanh Long thương lượng một chút, nếu hắn đồng ý, thì cứ làm như vậy đi."
Vừa dứt lời, trong linh hồn lập tức truyền ra giọng nói từ tính của
Thiên Khung: "Chủ nhân, ngươi đã làm đã quá nhiều vì ta và Vân Dao, ta
nguyện ý muốn đôi mắt nó cất giấu kia, chẳng sợ thực lực không cách nào
khôi phục, ít nhất ta cũng không phải là phế vật chỉ có thể cản trở, ta
có thể thông qua nỗ lực của mình chậm rãi khôi phục lực lượng, như thế,
Linh Khí trong tay chủ nhân cũng có thể thăng cấp."
Nghe câu như thế, Cố Nhược Vân ngẩng đầu, ánh mắt nhìn thẳng cự long:
"Ngươi nhưng là nguyện trở thành khí linh của ta, cùng ta kề vai chiến
đấu?"
Nàng nói không phải là chiến đấu vì nàng, mà là kề vai chiến đấu.
Trong lòng cự long vui vẻ, vội vàng gật đầu như đảo
tỏi, cúi đầu phát ra một tiếng tiếng hô, giống như là đang hưởng ứng câu hỏi của Cố Nhược
Vân.
"Tốt, một khi đã như vậy, ta đây để cho ngươi tạm thời trở thành khí
linh của ta, chờ sau khi ta đi đến đỉnh cao nhất, ta sẽ trả lại tự do
cho ngươi, hiện tại ngươi vào đi."
Cố Nhược Vân phóng kiếm cầm trong tay tới trước mặt, sau đó, lập tức
nhìn thấy thân thể cự long chậm rãi biến thành trong suốt, ngay sau đó,
thân thể trong suốt kia ‘hưu’ một tiếng lập tức chui vào trong kiếm.
Ngay tại giờ phút này, thân kiếm hiện ra đồ án cự long màu trắng, đôi
mắt hung ác tàn bạo, nhìn chằm chằm phía trước, làm cho người ta nhìn mà sợ.
"Lúc này đây, thu hoạch ở Thiên Siưb quả thật không tệ," Cố Nhược Vân
thỏa mãn nở nụ cười, quay đầu nhìn về phía mọi người phía sau: "Hiện tại lấy thực lực của các ngươi, là không cách nào tiêu hóa Thánh Linh
thạch, hơn nữa sẽ bị lực lượng trong cơ thể nó bạo nổ, nhưng mà, nơi này đã sinh trưởng nhiều Thánh Linh thạch như vậy, tất nhiên thật thích hợp để võ giả tu luyện, lát sau mỗi người các ngươi lĩnh một viên Tụ Khí
đan, ở ngay tại chỗ bắt đầu tu luyện, nửa tháng sau, chúng ta lại rời đi nơi này."
"Tuân mệnh, chủ tử."
Hai mắt Mạc Vũ sùng bái nhìn Cố Nhược Vân, lần này sau khi nàng trở về,
lại có tư bản (tư cách, vốn liếng) khoe ra, dù sao trong Ma Tông, cũng
chỉ có mấy người bọn họ nhìn thấy cảnh tượng chủ tử hàng phục một con cự long.... ........
Nhưng mà, Cố Nhược Vân lại thế nào cũng không nghĩ tới, chỉ bởi vì bọn
họ ở Thiên Sơn trì hoãn trong nửa tháng này, Hạ gia lại đã xảy ra
chuyện! Thế cho nên làm sau khi nàng trở về hối hận không thôi, càng làm cho toàn bộ đại lục đều nhấc lên một hồi tinh phong huyết vũ....
........