Ở khoảnh khắc nàng mở mắt, một khuôn mặt quen thuộc xuất hiện ở trong
mắt nàng, tóc bạc như tiên, huyết y giống như ma, trên khuôn mặt tuyệt
thế kia là cặp màu đỏ đôi mắt đang vô tội nhìn nàng, chỉ là, sau khi
nhìn rõ việc làm lúc này của nam nhân, sắc mặt Cố Nhược Vân bỗng nhiên
đen lại, nâng chân lên lập tức hung hăng đá vào phía trên bụng của hắn.
"Thiên Bắc Dạ, ngươi đang làm gì?"
Phanh!
Thiên Bắc Dạ bị thiếu nữ đá lui lại mấy bước, vẻ mặt tràn đầy ủy khuất, bày ra dáng vẻ nàng dâu nhỏ bị ức hiếp.
"Vừa rồi thiếu chút nữa thì ngươi nổ tan xác mà chết, ta chỉ là muốn giúp ngươi mà thôi."
Cố Nhược Vân sửng sốt một chút, lúc này nàng mới nhớ tới tình cảnh vừa rồi của mình.
Kỳ thực, sở dĩ nàng làm như vậy, chẳng phải không để ý sinh mệnh bản thân
nguy hiểm, nếu nàng chết, mọi người nơi này đều không sống được! Mà nàng đã dám ăn vào Thánh Linh thạch, cũng hoàn toàn là có nắm chắc, chỉ cần
bản thân có nguy hiểm sinh mệnh, Tử Tà tất nhiên sẽ thức tỉnh từ trong
ngủ say, nếu như có Tử Tà trợ giúp, nàng tất nhiên có thể tiêu hóa lực
lượng của Thánh Linh thạch........
Chỉ là không nghĩ tới, Thiên Bắc Dạ xuất hiện.
"Tiểu Dạ, thật có lỗi, ta hiểu lầm ngươi," Cố Nhược Vân nhìn biểu cảm tội
nghiệp của nam nhân, trong lòng ngược lại có chút áy náy, đột nhiên
trong lúc đó, hình như nàng nhớ tới cái gì, hỏi: "Đúng rồi, làm sao
ngươi lại ở chỗ này?"
Ở Thiên Thành, không có lệnh bài là không cách nào tiến vào, vậy Thiên Bắc Dạ đến đến nơi đây bằng cách nào?
Vừa nói đến lời này, vẻ mặt Thiên Bắc Dạ lại càng thêm ủy khuất: "Ngươi vừa đi chính là mấy tháng, cho nên, ta muốn tới nơi này tìm ngươi, Tiểu
Vân, có phải ngươi không cần ta nữa hay không? Mới để một mình ta ở
Thanh Long Quốc?"
"Tiểu Dạ," Cố Nhược Vân mềm lòng xuống, nói:
"Ta chỉ là còn có chút việc còn không có xử lý xong, còn có, ngươi tiến
vào Thiên Thành bằng cách nào? Vì sao thủ vệ sẽ thả ngươi tiến vào?"Sắc
mặt Thiên Bắc Dạ đỏ lên, cúi đầu, ngay cả dũng khí nhìn thẳng Cố Nhược
Vân cũng không có, âm thanh nhỏ yếu giống như muỗi kêu: "Bọn họ không
cho ta vào, cho nên ta đánh bọn họ hôn mê, sau đó đi vào."
Nháy
mắt kia, sắc mặt Cố Nhược Vân đen xuống, không cho vào nên trực tiếp
đánh ngất? Đây thật đúng phong cách hành sự từ trước tới giờ
của Thiên
Bắc Dạ, chỉ là nghĩ tới đối phương chọc phải phiền toái, nàng hít vào
một hơi thật sâu, có chút xấu hổ nói với Hạ lão gia tử: "Hạ gia chủ,
người xem này…...."
"Ha ha, không có việc gì không có việc gì, hắn đã là bằng hữu của Cố nha đầu ngươi, vậy không có chuyện lớn gì."
Quan trọng là, thực lực của nam nhân này rất mạnh!
Thậm chí cường đại đến mức ngay cả Hạ lão gia tử cũng không thể cảm nhận được cấp bậc của hắn.........
Thiên Bắc Dạ dè dặt cẩn trọng nhìn Cố Nhược Vân, sau khi nhìn thấy nàng không có tức giận mới nhẹ nhàng thở ra, rồi sau đó con ngươi màu đỏ chuyển về phía mọi người Tiên Địa, hắn không cách nào quên dáng vẻ khủng bố vừa
rồi của Cố Nhược Vân, cho nên, những người này đều đáng chết!
"Ngươi muốn làm gì?"
Lão giả mặc áo bào trắng chống lại đôi huyết mâu (con ngươi đỏ như máu) của nam nhân kia, trong khoảnh khắc lão cảm giác được trái tim căng thẳng,
thật giống như có một bàn tay gắt gao nắm lấy trái tim lão, làm cho lão
thở không nổi.
"Ta là người Tiên Địa, nếu ngươi thương tổn chúng ta, chính là đối đầu với cả đại lục, là ác ma trong lòng mọi người!"
"Ma?"
Con ngươi âm lãnh của Thiên Bắc Dạ đảo qua trên mặt lão giả mặc áo bào
trắng, chậm rãi, khí thế trên người bắt đầu khởi động, cuồng phong đột
nhiên nổi lên, lá rụng bay bay, phía trên khuôn mặt tuyệt thế của hắn
bao phủ sát khí dày đặc, hình như môi đỏ mọng nhếch lên độ cong thị
huyết.
Một khắc kia, nam tử giống như mới đi ra từ địa ngục, tóc
bạc huyết y, hơi thở khiếp người, thậm chí ngay cả lão giả mặc áo bào
trắng thân là Võ Hoàng cao cấp cũng là vẻ mặt khủng bố nhìn hắn.