Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Thiên Bắc Dạ Tức Giận (Bốn)


trước sau

"Không!"

Phanh!!!

Tiếng khí cầu bị nổ tung vang lên, thân thể lão giả giống như khí cầu kia vỡ ra, huyết vụ (thịt và máu) đầy trời, chậm rãi rơi xuống từ trên bầu trời...........

Thiên Bắc Dạ thu tay, con ngươi tàn nhẫn chậm rãi quét về phía những người Tiên Địa khác.

Bị tầm mắt của hắn nhìn chăm chú, tất cả mọi người Tiên Địa cảm giác được trái tim run lên, lui về sau mấy bước, hận không thể biến thành một người trong suốt, để có thể tránh được nam nhân khủng bố giống như ác ma này………....

Cũng may rất nhanh Thiên Bắc Dạ đã thu hồi ánh mắt, hắn nhìn về phía Cố Nhược Vân, tội nghiệp nói: "Tiểu Vân, tay của ta ô uế, ngươi có ghét bỏ ta hay không?"

Phanh!

Nghe nói như thế, những người Thiên Thành kia đều thiếu chút nữa từng người té ngã xuống đất, có người càng là trực tiếp đánh lên mặt tường phía sau, nhưng mà, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt cổ quái nhìn về phía Thiên Bắc Dạ.

Rất khó tưởng tượng, nam nhân vừa rồi còn giống như ma, sẽ ở trong phút chốc chuyển biến thành dang vẻ vô tội đáng thương.

"Ô uế?" Cố Nhược Vân nhíu mày: "Ai bảo ngươi muốn ra tay?"

Thiên Bắc Dạ trầm mặc xuống, thật lâu sau, hắn gật gật đầu, nói: "Ta hiểu rõ ý tứ của Tiểu Vân, ngươi là bảo ta không ra tay có phải không? Ta đây có thể dùng lửa thiêu chết bọn họ hay không?"

Hắn nói lời này, là thật đơn giản giống như đang nói đêm nay có thể ăn cơm hay không.Sắc mặt Cố Nhược Vân đen lại, ánh mắt xuyên thấu qua Thiên Bắc Dạ quét về phía những người còn lại của Tiên Địa kia, khóe môi giương lên một độ cong: "Tiểu Dạ, những người này tạm thời giao cho ta, ta muốn làm cho mỗi một vết thương bọn họ lưu lại ở trên người hắn, đều phải trả lại gấp bội cho hắn."

Thiên Bắc Dạ nghĩ nghĩ, vẫn là quyết định để cho Cố Nhược Vân tự mình ra tay, dù sao người mạnh nhất kia hắn đã giải quyết, lấy thực lực của Tiểu Vân thì những người khác chẳng phải vấn đề gì.......

"Được, Tiểu Vân, ngươi hết giận trước, chờ sau khi ngươi hết giận đừng quên lưu khẩu khí cho bọn hắn (L: tức là đánh hả giận, không đánh chết nha), để ta phóng hỏa thiêu chết bọn họ."

Nghe vậy, phần đông thế lực của Thiên Thành cũng bất giác nổi lên đồng tình với Tiên Địa, bọn người kia thật đúng là không hay ho, đắc tội hai ác ma này, vừa rồi khi Cố Nhược Vân thân là Võ Vương sơ cấp có thể đủ chống đỡ ở dưới công kích của Thi Vân, hiện giờ nàng tới Võ Vương cao cấp, đối phó những Võ Hoàng này cũng không tính là vấn
đề gì.

Nhất là huyết y nam tử tóc bạc kia, thực lực của hắn quả thực là bí hiểm, ngay cả cường giả thân là Võ Hoàng cao cấp đều trực tiếp giết trong một giây, những người khác ở dưới công kích của hắn, căn bản là ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.

Hiển nhiên, người Tiên Địa cũng nghĩ đến điểm này rồi, tâm nháy mắt khẩn trương lên, nếu không có nam nhân này, bọn họ còn không cần sợ hãi, nhưng cố tình thực lực của nam nhân này quá mức cường đại, không chỉ như vậy, thủ đoạn còn rất tàn nhẫn, nếu rơi vào trong tay của hắn, phỏng chừng sẽ sống không bằng chết...........

"Hạ gia chủ, dù thế nào ngươi cũng là thế lực một phương đại lục, hẳn là biết chỗ quan trọng của Tiên Địa chúng ta đối với đại lục, Bạch trưởng lão đã chết, nếu chúng ta cũng chết, trách nhiệm này Hạ gia các ngươi đảm đương nổi sao?"

Nghe được lời nói của người Tiên Địa, Hạ lão gia tử trực tiếp bĩu môi, nói: "Ta không có thấy gì cả, Tiên Địa? Khi nào thì đã tới Hạ gia ta? Thế nào mà ta lại không biết."

"Ngươi…….." Người vừa mới mở miệng nói chuyện tức giận rồi: "Hạ gia chủ, ngươi là đang trợ Trụ vi ngược (giúp kẻ xấu làm việc ác), sớm muộn gì cũng sẽ hối hận!"

"Ôi, Hi nhi, đôi mắt lỗ tai này của phụ thân thật sự là không được, hoa đến mức thấy không rõ bất luận kẻ nào, cũng nghe không được âm thanh gì, chỉ nghe thấy có tiếng ruồi muỗi ‘ong ong’ kêu ở bên tai, ngươi đỡ vi phụ đi một bên nghỉ ngơi một lát trước đi."

Hạ lão gia tử lắc đầu thở dài, làm cho Hạ Tử Hi đỡ tay của mình, suy yếu nói.

Mắt thấy người Tiên Địa còn muốn nói gì đó, Cố Nhược Vân nhàn nhạt ngẩng mặt lên, giọng điệu bình tĩnh đánh gãy âm thanh ở cổ họng của đối phương: "Nói xong sao? Đã nói xong, vậy….... Các ngươi cũng nên đi gặp Bạch trưởng lão trong miệng các ngươi rồi."

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện