Cố Nhược Vân nhìn
khuôn mặt kiên định của thiếu nữ thật sâu, hình như thời gian trôi qua
thật lâu, có lẽ vì quá lâu nàng không có mở miệng, không đạt được mục
đích của bản thân, tâm La Lỵ khẩn trương lên.
Cũng đúng, bên người nàng có nhiều cường giả như vậy, bản thân nhỏ yếu như vậy, làm sao nàng lại có thể để ý mình.
Ngay tại lúc trái tim của La Lỵ sắp ngừng nhảy lên, rốt cục Cố Nhược Vân cũng nói chuyện.
"Chờ lúc ta rời đi, ngươi theo ta đi đi."
Cái gì….... Cái gì?
La Lỵ bỗng chốc ngẩn ra, giật mình nhìn Cố Nhược Vân, có chút không thể
tin vào tai của mình, thế nào nàng cũng không nghĩ tới, Cố Nhược Vân sẽ
nhận nàng.
Những người khác cũng thật nghi hoặc, thiên phú của La Lỵ bình thường,
thực lực cũng không tính là rất cường đại, vì sao nàng lại nguyện ý để
cho nàng ấy đi theo?
"Ta biết các ngươi đều thật nghi hoặc, nhưng mà, từng người bên người ta đều không tính là thiên tài gì, một người không có thiên phú cũng không đáng sợ, đáng sợ là bọn hắn không có nghị lực! Vừa rồi ánh mắt của nàng làm cho ta chấn động rất lớn, ta thu nàng, cũng không phải vì nàng là
người Ngọc nhi muốn bảo vệ, mà là….... Nàng là một cường giả! Có được
nghị lực lớn và nội tâm kiên định như thế, ta tin tưởng cho dù nàng
không có thiên phú, nhưng đợi một thời gian, cũng sẽ trở thành cao thủ
danh chấn một phương đại lục!"
Không sai, một người không có thiên phú cũng không sao, chỉ cần có được nghị lực sớm muộn gì cũng sẽ đạt được thành công.
Mà một người lại có thể phát giác ra những tiềm tàng trên người nàng, mới là đáng sợ chân chính!
Giờ khắc này, tất cả mọi người hiểu rõ, vì sao nàng còn tuổi nhỏ đã có
được thành tựu lớn như thế, đó là bởi vì, nàng thành lập thế lực, chưa
bao giờ đặt thiên phú ở vị trí chọn lựa đầu tiên, nàng chọn, chính là
xem một người có quyết tâm trở nên cường đại hay không.
Cố Sanh Tiêu ôn hòa nhìn Cố Nhược Vân, trên mặt mang theo tươi cười ấm
vào tận lòng người, hắn biết, mặc kệ muội muội muốn làm cái gì, đều
không có sai!
"Cảm ơn."
Giọng nói của La Lỵ mang theo nghẹn ngào: "Ta sẽ không làm cho ngươi
thất vọng, ta nhất định sẽ nỗ lực tu luyện, trở thành một cường giả chân chính!"
Cố Nhược Vân cười cười, cũng không có trả lời lời nói của La Lỵ nữa, tầm mắt của nàng nhìn về phía bóng dáng rời đi kia, trong mắt xẹt qua vẻ
lạnh lùng sắc bén.
Xem ra có một số sổ sách, cũng đến thời điểm thanh toán.... ....
... ....
Trong khoảng thời gian này,
đại lục đã xảy ra rất nhiều chuyện.
Đầu tiên là mấy tên lão giả Tiên Địa mạc danh kỳ diệu (không hiểu ra
sao) mà mất tích, đồng thời mất tích còn có đại tiểu thư và mấy tên cao
thủ Võ Hoàng của Luyện Khí Tông, sau đó có một số lời đồn đãi truyền ra, nghe nói là Thi Vân đại tiểu thư ám toán mấy trưởng lão Tiên Địa kia,
muốn cướp đoạt bảo bối trong tay bọn họ, vốn rất nhiều người còn chưa
tin Thi Vân tiểu thư dịu dàng sẽ làm ra loại chuyện này.
Nhưng mà, rất nhanh, Thiên Thành Hạ gia, truyền nhân Linh Tông Cố Sanh
Tiêu, còn có chủ tử Huyền Âm Điện Tá Thượng Thần đều đứng ra chứng minh
tính chân thật của chuyện này, có ba phương chứng minh, cho dù thế nhân
không tin cũng không được.
Vì thế Thiên Thành Hạ gia lấy danh nghĩa báo thù vì trưởng lão Tiên Địa
giết vào Luyện Khí Tông, nhưng mà, sau khi bọn họ đến Luyện Khí Tông,
Tông chủ Luyện Khí Tông cũng đã chẳng biết đi đâu, những người lưu lại,
một người Thiên Thành cũng không buông tha.
Mà Luyện Khí Tông vốn cường đại kia, ngay tại trong khoảnh khắc bị giết, cũng làm cho tất cả mọi người đại lục hoảng hốt.
Cùng lúc đó, trong một sơn động âm u, một âm thanh thê lương truyền ra từ trong sơn động kia, trong tức giận mang theo sát khí.
"Cố Nhược Vân, ngươi chờ, sớm muộn gì cũng có một ngày Thi Vân ta sẽ tìm ngươi báo thù, lúc đó, ta muốn làm cho ngươi sống không bằng chết! ! !
!"
Ả hận!
Hận nữ nhân hung hăng tàn phá ả kia!
Nếu không vì nữ nhân kia, ả vẫn là đại tiểu thư Luyện Khí Tông cao cao
tại thượng, như thế nào sẽ lưu lạc đến loại tình trạng này.
Đương nhiên hiện giờ Thi Vân còn không biết Luyện Khí Tông đã xảy ra
chuyện, càng không biết Cố Nhược Vân vu oan hãm hại mình, nếu không, tất nhiên sẽ trực tiếp lao ra đi tìm nàng tính sổ.
Đáng tiếc, cái gì ả cũng không biết.... .......