Cả đời này, nàng hận nhất chính là phản bội!
Cho nên, nàng tuyệt sẽ không lại cho phép bất luận kẻ nào phản bội nàng!
"Mộ Dung gia chủ, Nhị trưởng lão, hai người các ngươi đi theo ta, ta có một số việc muốn thương nghị với các ngươi."
Nói xong lời này, Cố Nhược Vân nhìn hai người, sau đó xoay người đi về phía thư phòng.
Mộ Dung Yên muốn theo sau nói cái gì đó, nhưng mà vẫn là bị Lục Thiếu Thần kéo lại.
Hắn lắc lắc đầu với sư muội nhà mình, cười khổ một tiếng, nói: "Yên nhi, lúc trước, chúng ta và nàng có thể nói là bằng hữu, nhưng mà, từ đây về sau, nàng chẳng những là ân nhân của chúng ta, còn là chủ thượng mà
chúng ta phải phục tùng, chúng ta không thể lại đối đãi với nàng giống
như bằng hữu như trước kia."
Nghe nói như thế, trong mắt Mộ Dung Yên hiện lên vẻ phức tạp: "Ta hiểu
rõ, sư huynh, nàng thiên tài như vậy, cuối cùng hai người chúng ta
cũng chỉ là người qua đường đối với nàng.... ........"
Tuy rằng nàng không biết rốt cuộc Cố Nhược Vân mạnh tới trình độ nào,
nhưng mà, nàng lại biết rõ ràng, nếu gia gia nhà mình chiến một trận với nàng, cũng không nắm chắc thắng lợi………....
Nhân vật như vậy, thế nào là bằng hữu với bọn họ? Bọn họ chính là dùng cả đời, cũng không cách nào tới trình độ như nàng.
——
Trong thư phòng, an nhàn yên tĩnh.
Cố Nhược Vân ngước mắt nhìn lão giả đi vào trong phòng, nhẹ nhàng nâng
khóe môi: "Trước đó, ta còn không có nói với các ngươi dã tâm của ta! Dã tâm của ta chính là…………. Thống nhất Hắc Nham Thành!"
Thống nhất Hắc Nham Thành?
Dù là Mộ Dung lão gia tử và Nhị trưởng lão đã là người từng trải, cũng bị lời này của Cố Nhược Vân sợ tới mức không rõ.
Thế lực trong Hắc Nham Thành đan xen ngang dọc, cường giả vô số, cho dù
là Mộ Dung thế gia, cũng chỉ xếp ở trung cấp mà thôi, còn có thế lực lớn mạnh hơn Mộ Dung thế gia!
Cho nên, Cố Nhược Vân thu phục một Mộ Dung thế gia, đã muốn thống ngự toàn bộ Hắc Nham Thành, là không cách nào làm được!
"Cố cô…….." Nhị trưởng lão vừa định mở miệng gọi Cố cô nương, bỗng nhiên nghĩ đến thân phận hiện giờ của Cố Nhược Vân, lại vội vàng sửa lời nói: "Đại tiểu thư,
chỉ sợ chuyện này có chút khó khăn, Mộ Dung thế gia
chúng ta và Diệp gia đều tính là thế lực trung đẳng, Mộ Dung thế gia còn tính là yếu hơn Diệp gia một bậc, dù sao Diệp gia có một gã Võ Hoàng
cao cấp tọa trấn, hơn nữa, ở trong Hắc Nham Thành, còn có thế lực cao
hơn một chút, những thế lực này ít nhất đều có cường giả Võ Tôn tồn tại, nếu muốn thống nhất Hắc Nham Thành, sẽ không dễ dàng như thế……….."
Nhị trưởng lão đã nói thật uyển chuyển, kỳ thực lão muốn một nói là,
muốn thống ngự Hắc Nham Thành, chính là chuyện không có khả năng!
"Ta chỉ là nói cho các ngươi dã tâm của ta, cũng làm cho các ngươi rõ
ràng bản thân nên làm cái gì," Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười, một Mộ Dung
thế gia, nàng cũng không để vào mắt, chân chính nàng muốn là toàn bộ Hắc Nham Thành: "Còn có, lần này tìm các ngươi đến còn có một chuyện
khác."
Nghe vậy, hai người liếc mắt nhìn nhau một, có chút không hiểu nhìn về phía Cố Nhược Vân.
Rồi sau đó ở dưới ánh mắt nghi hoặc của bọn họ, Cố Nhược Vân lấy ra một lọ đan dược từ trong ống tay áo.
"Đây……..... Đây là…….."
Vẻ mặt Mộ Dung lão gia tử không hiểu, bất giác nhíu mày, chỉ là sau khi
cảm nhận được linh lực ẩn chứa trong bình sứ, thân mình không khỏi ngẩn
ra, có chút không xác định nhìn Cố Nhược Vân………..
Cố Nhược Vân thoải mái đổ ra một viên đan dược từ trong bình sứ, để tới
trước mặt Mộ Dung lão gia tử, nhàn nhạt nói: "Ăn vào đi."
Giọng điệu của nàng mang theo mệnh lệnh chân thật đáng tin.
Mộ Dung lão gia tử run run vươn tay của mình, tiếp nhận đan dược trong tay Cố Nhược Vân, sau đó ông để tới bên miệng nuốt xuống.