Rất nhanh, số lượng Ma Nhân ít đi rất nhiều, sau khi biết được chiến đấu không thể chiến thắng, đám Ma Nhân bỏ qua chiến tranh lùi về phía sau.
"Tuy Ma Nhân muốn chiếm cứ đại lục, nhưng cũng không là kẻ chiến đấu một cách mù quáng." Thiên Khải Tôn Giả nhìn Cố Nhược Vân, giải thích: "Bọn họ vì giữ lại lực lượng, cho nên mỗi lần đều không tập hợp lại dốc hết toàn lực, nếu là chiến thắng vô vọng, sẽ lùi xuống, chuẩn bị cho cuộc chiến lần tới."
Cố Nhược Vân khẽ gật đầu, nâng mắt nhìn về phía chiến trường, đúng lúc này, một tiếng kêu gào truyền đến, rất nhiều bóng dáng kêu gào giết tới đây, trong mắt là hung ác khiến tất cả mọi người run sợ.
"Giết!" Tông chủ Linh Tông giơ tay lên, ra hiệu lệnh, vì thế vô số cường giả võ hoàng liều chết xông lên, lại chém giết với những Ma Nhân đó.
"Các ngươi cũng đi đi." Cố Nhược Vân hơi nâng mắt, giọng nói trong veo mà lạnh lùng vang lên, nhưng bị tiếng chém giết trên chiến trường che giấu.
Cường giả Ma Tông nhận được mệnh lệnh của chủ tử nhà mình, tất cả đều cầm lấy vũ khí hét lớn một tiếng nhảy vào chiến trường, nhóm linh thú cũng đang đợi hiệu lệnh nghe vậy chạy đi. Bọn họ chỉ có một mục tiêu, đó là diệt Ma Nhân!
Dưới ánh mặt trời sáng lạn, nhóm người bên Ma Nhân lại bại trận, nhưng lần này nhóm người của Cố Nhược Vân không thả bọn họ rời đi, đuổi theo giết sạch, cho đến khi đầu Ma Nhân cuối cùng rơi xuống, bọn họ mới lùi ra ngoài.
"Lần chiến đấu này, chúng ta lại tổn thất rất nhiều người." Thiên Khải Tôn Giả thở dài, cười khổ một tiếng, cho dù lúc trước Cố Nhược Vân cũng cho nhóm người Linh Tông rất nhiều đan dược, chỉ là những đan dược này cũng không thể chống đỡ lực lượng lớn mạnh của Ma Nhân, tuy cuối cùng vẫn chiến thắng, nhưng đã chết không ít người.
"Giết!" "Giết chúng!" Vài giây qua đi, phía đối diện lại truyền đến tiếng gào thét, theo
sát mà đến là lực lượng lớn mạnh, bây giờ số lượng Ma Nhân còn nhiều hơn vừa rồi, không giống lúc trước.
"Võ Tôn!" Sắc mặt Thiên Khải Tôn Giả hơi đổi: "Không ngờ mười năm này, Ma Nhân xuất hiện nhiều võ tôn như vậy, số lượng Ma Nhân này còn nhiều hơn tất cả chúng ta cộng lại! Xem ra bây giờ tông chủ và chủ phủ phủ Tử Minh cũng phải tự mình lên sân khấu, nếu không sẽ không đánh lại được nhiều Ma Nhân võ tôn như vậy!"
Sau khi dứt lời, Thiên Khải Tôn Giả nhìn mấy chục bóng dáng xông về phía chiến trường, tất nhiên những bóng dáng này bao gồm cường giả võ tôn cao cấp trong hai thế lực lớn. Vì vậy hắn ta không nói thêm với Cố Nhược Vân nữa, liền gia nhập vào cuộc chiến tranh.
Cố Nhược Vân nhẹ nhàng vuốt cằm, nhìn cuộc chiến trên chiến trường, trong mắt xuất hiện suy nghĩ sâu xa, chỉ là nàng không có bất luận hành động gì, chỉ bảo mấy người Độc Tôn tham gia cuộc chiến lần này trước.
Tất cả mọi người giết đỏ cả mắt, không biết trên kiếm đã nhuốm máu tươi của bao nhiêu người, bọn họ chỉ biết là cho dù liều mạng, cũng phải giết sạch kẻ địch trước mặt.
Thời gian từng phút từng giây trôi qua, vốn đang là buổi chiều, hiện giờ mặt trời đã ngả về tây, ánh nắng chiều đầy trời. Thiên Khải Tôn Giả có chút mệt mỏi, khó mà ứng phó những kẻ địch lớn mạnh đối diện, hắn ta lau mồ hôi dưới cằm, liều lĩnh xông vào chém giết.