Edit: kaylee
"Tiểu Vân, có phải ta nói sai hay không?"
Nhìn thấy Cố Nhược Vân trầm mặc, Thiên Bắc Dạ trong lòng bất giác hoảng hốt, dè dặt cẩn trọng hỏi.
Cố Nhược Vân lắc lắc đầu, ánh mắt có chút phức tạp: "Tiểu Dạ, lúc trước vì sao ngươi muốn bảo hộ ta ở dưới công kích của Lăng Nghị? Vì sao phải
đối với ta tốt như vậy?"
"Không biết," Thiên Bắc Dạ nhìn khuôn
mặt thanh tú của thiếu nữ, mắt đỏ kiên định, "Chính là từ lần đầu nhìn
thấy ngươi, ta liền nghĩ phải bảo vệ ngươi."
Cố Nhược Vân đáy lòng run lên, chậm rãi nhắm đôi mắt lại.
Chẳng bao lâu trước, có người cũng từng nói phải bảo vệ tốt nàng, kết quả thì sao? Nàng bởi vì tin sai hắn, gián tiếp hại chết đệ đệ.... ........
"Tiểu Dạ, ta đã ở nơi này không sai biệt lắm đã hơn một tháng, cũng không
biết mọi chuyện của Bách Thảo Đường có yên ổn hay không, cho nên hiện
tại ta muốn đi Bách Thảo Đường một chuyến trước."
Thiếu nữ mở mắt, khuôn mặt thanh tú hiện lên một chút tươi cười.
Mẫu thân, Ngọc nhi, ông ngoại…... Mọi người yên tâm, sẽ có một ngày, ta sẽ
giết đến Đông Nhạc đại lục, dùng máu tươi của kẻ thù, tưới con đường ta
trở về….....
"Mặt khác, tiểu Dạ, ngươi giúp ta một việc………...."
... ...... .....
Bách Thảo Đường, một mảnh yên tĩnh.
Từ một tháng trước sau khi Lăng Ngọc bị Dư lão đánh đuổi, thì không còn có người đến tìm phiền toái, thế cho nên làm cho người ta quên đi sự tồn
tại của nàng.... ........
Lúc này, trong đường, sau khi Triệu
chưởng quỹ liếc mắt một cái nhìn thấy Cố Nhược Vân đi vào, trong lòng
lập tức vui vẻ, vội vàng nghênh đón: "Đại tiểu thư, ngài đã tới?"
"Ừ, Dư lão đâu?"
Cố Nhược Vân quét mắt nhìn bốn phía, cũng không nhìn thấy bóng dáng của Dư lão.
"Đại tiểu thư, hiện tại Dư lão không ở trong Bách Thảo Đường, muốn lão nô đi gọi một tiếng hay không?"
"Được, ngươi đi gọi Dư lão đến, đã nói ta có việc gấp tìm ông, còn có......"
Cố Nhược Vân tùy tay vứt ra một tờ giấy, nhàn nhạt nói: "Dùng tốc độ
nhanh nhất mang dược liệu trên tờ giấy này đến cho ta."
"Vâng, đại tiểu thư."
Triệu chưởng quỹ nhìn nhìn dược liệu Cố Nhược Vân cần, trong lòng có chút
kinh ngạc, nhưng không có nói gì cả, cung kính lui xuống.
Chính
là trong lòng hắn rất tò mò, những dược liệu đại tiểu thư muốn đều vô
cùng trân quý, có một số dược liệu trăm năm mới sinh trưởng, nàng cần
dùng tới làm cái gì? Chỉ là lấy thực
lực của Bách Thảo Đường, không đến
một lát đã đưa dược liệu tới trước mặt Cố Nhược Vân.
Theo đến còn có Dư lão.... ......
"Ta phải rời khỏi một lát, Dư lão, ngươi đi phòng ngoài chờ ta, mặt khác, không cho phép bất luận kẻ nào tiến đến quấy rầy."
Nói xong lời này, nàng liền xoay người đi đến hậu viện.
Tuy rằng Triệu chưởng quỹ và Dư lão rất tò mò, nhưng không có bất luận kẻ
nào nảy sinh nghi ngờ đối với mệnh lệnh của Cố Nhược Vân.... ......
Thượng Cổ Thần Tháp, sau khi Cố Nhược Vân tiến vào tháp, lập tức trực tiếp
hỏi: "Tử Tà, dược liệu dùng để luyện chế Tụ Linh đan đã lấy đến đây, kế
tiếp có phải chúng ta sẽ bắt đầu luyện chế hay không?"
Tử Tà cười cười: "Tụ Linh đan này và Tụ Khí đan có hiệu quả như nhau, cho nên, đối với ngươi mà nói chẳng phải đặc biệt khó khăn, được rồi, hiện tại ngươi có thể thử một chút…..."
"Được."
Cố Nhược Vân khẽ gật đầu, rồi sau đó tầm mắt liền đặt ở phía trên đỉnh lô.... ...
Mặt trời chiều ngả về tây.
Lão giả giống như một pho tượng điêu khắc đứng ở ngoài cửa, vẫn không nhúc
nhích, nhưng mà đại tiểu thư đã vào nhà một ngày, trong một ngày đều
không có động tĩnh gì, cũng không biết đến cùng là tình huống gì....
....
Ngay tại lúc ông không rõ đến cùng Cố Nhược Vân tìm ông là
có chuyện gì, cửa phòng phía sau chậm rãi bị đẩy mở ra, rồi sau đó
truyền đến giọng nói thanh thúy của thiếu nữ.
"Dư lão, ông vào đây đi."
"Vâng, đại tiểu thư."
Nghe nói như thế, Dư lão xoay người đi vào trong phòng, nhìn thiếu nữ đứng ở giữa phòng ở, biểu cảm cung kính nói: "Không biết hôm nay đại tiểu thư
tìm ta là vì chuyện gì?"