Edit: kaylee
Dù sao, nếu không bị Long Huyết quả hấp dẫn, nói không chừng nàng đã trực tiếp rời đi.
"Bất luận như thế nào, ta vẫn muốn cảm ơn ngươi, vì chúc mừng Tuyết Ngọc đạo tặc đoàn bị giết, đêm nay ta tính toán tổ chức một yến hội, không biết cô nương có hứng thú tham gia hay không?"
Yến hội?
Cố Nhược Vân vuốt cằm, nếu là trước kia, nàng khẳng định không có hứng thú đối với việc này.
Nhưng mà, nếu có Long Huyết quả ở, vậy thì khác!
"Được."
Cố Nhược Vân cười gật gật đầu, bỗng nhiên con ngươi chuyển một vòng, hỏi: "Đúng rồi, vừa rồi ta nghe người Tuyết Ngọc đạo tặc đoàn nhắc tới Long Huyết quả, hơn nữa bọn họ còn vì Long Huyết quả này, không biết Long Huyết quả này……...."
"Cô nương cũng biết Long Huyết quả?" Ôn Ngạn cười cười, giọng điệu ôn hòa nói: "Kỳ thực Long Huyết quả này không có tác dụng gì đối với Tuyết Ngọc đạo tặc đoàn, lêqquýđônn bọn họ chỉ là muốn tìm một cái cớ mà thôi, tìm một cái cớ chiến đấu với Hắc Vân thành ta, nhưng mà với ta mà nói Long Huyết quả này lại có tác dụng thật lớn! Trong nhà ta có một trưởng bối thân mang bệnh nặng, cần Long Huyết quả này chữa trị, vì vậy bất luận như thế nào ta cũng sẽ không giao cho nhóm cường đạo Tuyết Ngọc đạo tặc đoàn này!"
Cố Nhược Vân gật đầu, cũng không nói thêm gì, chỉ là trong lòng nghĩ cái gì lại không người nào biết.
"Đúng rồi, cô nương, hiện tại sắc trời cũng không sớm, nếu ngươi không có chỗ ở mà nói, không bằng theo ta trở về phủ Thành chủ, như thế nào?" Ôn Ngạn mỉm cười, tươi cười trên mặt vẫn tràn đầy ôn hòa như trước.
Cố Nhược Vân gật gật đầu: "Được, vậy phiền toái Thành chủ."
"Hôm nay nếu không có ngươi ra tay giúp đỡ, ta cũng sẽ không thể thắng được thoải mái như vậy, cho nên mặc kệ ta làm cái gì đều là nên," Nói xong lời này, vẻ mặt Ôn Ngạn ngưng trọng, phân phó nói: "Người đâu, đưa Cố cô nương đi phủ Thành chủ!"
"Tuân mệnh, đại nhân!"
Hai mắt của nhóm hộ vệ phủ Thành chủ đều sáng lên, phải biết rằng, nữ tử này là ân nhân cứu Hắc Vân thành bọn họ, trong tay còn có một con Linh Thú cường đại như vậy, cho nên có cơ hội tạo
mối quan hệ với nàng, bọn họ lại có thể nào buông tha?
Bởi vậy, trong lúc nhất thời, nhóm hộ vệ phủ Thành chủ đều rất là nhiệt tình, vội vàng mời nàng đi phủ Thành chủ trước.
Ở sau khi mọi người rời đi, bên người Ôn Ngạn nhiều ra một bóng dáng.
Đó là một nữ tử có dáng vẻ cực kì thanh tú, một đầu tóc đen như thác nước phân tán xuống, tuấn mi kiều mũi, môi không điểm mà đỏ, giống như một tiểu thư khuê các được giáo dục tốt.
"Chủ nhân, ta nhìn ra được, có vẻ vị cô nương này cũng có hứng thú đối với Long Huyết quả."
Giọng nói của nữ tử rất là dễ nghe, thanh thúy động lòng người giống như chim hoàng oanh, đến mức nghe nàng nói chuyện, cũng giống như một loại hưởng thụ cực hạn.
Mà nàng đứng ở bên người Ôn Ngạn, một đôi tuấn nam mỹ nữ, cực kì đáng chú ý.
Đáng tiếc, lại không người thưởng thức được cảnh đẹp như họa này.
"Long Huyết quả?"
Ôn Ngạn giật mình, cười khổ nói: "Nàng đã cứu Hắc Vân thành chúng ta, mặc kệ nàng muốn cái gì, ta đều có thể cho nàng, lee~lqđ duy chỉ Long Huyết quả này không được! Dù sao Long Huyết quả là để đưa cho ngoại công! Vì ngoại công, ta hao hết khổ tâm mới có được Long Huyết quả, tuyệt đối không thể cho đi, cho nên ta chỉ có thể sử dụng cái khác để báo đáp."
Nữ tử cười nhợt nhạt, tươi cười kia vô cùng dịu dàng đoan trang, làm cho người ta lòng sinh xúc động.
"Đúng rồi, Thiên Khải, có vẻ đêm nay ngoại công sẽ tiến đến," Ôn Ngạn cười cười, tiếp tục nói: "Đến lúc đó, ta tiến cử vị cô nương này với ngoại công, ta có thể đoán được, ngày sau tiền đồ của vị cô nương này tất nhiên vô hạn, mà ngoại công lại yêu quý nhân tài như thế, tất nhiên sẽ rất hợp ý."