CHƯƠNG 191: KIÊU NGẠO, DẠ THƯƠNG LAN NGƯƠI ĐỦ GAN
Editor: Luna Huang
Nếu như nói, thế nhân đối với Mộ Quân Tà, là kinh cụ càng là sợ hãi, như vậy đối với Dạ Thương Lan, đó là tôn sùng càng là kính ngưỡng.
Cái loại cảm giác này, như tín nhiệm mọc ra từ trong đầu óc, mà loại tín nhiệm này, không phải là kính trọng đối với cường giả, cũng không phải cái loại sợ hãi như đối với Mộ Quân Tà.
Tối thiểu, Dạ Thương Lan mặt lạnh nói, mọi người ở trước mặt hắn, vẫn là dám nói chuyện, nhưng nếu là Mộ Quân Tà mặt lạnh, vậy thế nhân chỉ sẽ một tiếng cũng không dám thở mạnh, đây là khác nhau, khác nhau một trời một vực.
Nghe được lời của Dạ Thương Lan, mi tâm của Cố Khuynh Thànhm không thể nhận ra khẽ ninh một chút, âm thanh động đất nhẹ nhàng chậm chạp, nói: “Quả thực như tổng phó viện trưởng nói, tràng cảnh nơi này, tuyệt đối không phải là sự kiện dị tộc xâm chiếm đơn giản.” Nói trắng ra là, căn bản không phải dị tộc gây nên.
Lo lắng mặt mũi của Dạ Thương Lan, chuyện này dù sao cũng là gia sự của Bạch Hổ quốc, Cố Khuynh Thành không có nói rõ, nhưng tất cả mọi người đã nghe rõ, bao quát Dạ Thương Lan.
Thấy Cố Khuynh Thành diện vô biểu tình, giọng nói chắc chắc, Dạ Thương Lan hơi mím môi, “Ngươi hãy nói xem, nguyên nhân tại sao ngươi lại nói như vậy.” Hắn cũng muốn nghe một chút, nha đầu này giải thích như thế nào!
Nói đến đây, Dạ Thương Lan lần thứ hai quét Bạch Tuyết một mắt, trong mắt đồng dạng không có bất kỳ tâm tình gì, nhưng mâu tử thâm sắc, nhan sắc tựa hồ lại sâu một ít.
Cố Khuynh Thành ngưng mi, uông thu đồng nhìn thẳng Dạ Thương Lan, khóe miệng cười, mỗi chữ mỗi câu nói: “Ta chỉ hỏi Chiến vương gia, thông thường dị tộc xâm phạm, quy mô tàn sát có lớn hay không, có cố ý hủy diệt thi thể hay không?”
Cố Khuynh Thành nói hủy diệt thi thể, là chỉ trên mỗi một cổ thi thể, bị thương trên diện rộng, dẫn đến diện mục không thể nhận rõ.
Người dị tộc, tuy rằng hung hãn, nhưng còn không đến mức tàn nhẫn như vậy, hơn nữa trên mỗi một cổ thi thể, mặt ngoài vết thương rất rộng, đều có bất đồng, căn bản không như là, nhân loại tiêu hủy thi thể tạo thành.
Dạ Thương Lan theo ánh mắt của Cố Khuynh Thành, nhìn về phía thi thể một bên, khi hắn thấy nữ thi hoàn toàn thay đổi, mày kiếm thoáng nhíu lên, môi nhỏ bé, nhẹ nhàng kéo, “Ý của ngươi là, ở đây cũng không phải là dị tộc tạo thành? Bổn vương nói cho ngươi biết, vô luận nói cái gì làm cái gì, đều cần lấy ra đầy đủ chứng cứ, bao quát hiện tại. Chỉ cần ngươi có thể nói ra đáp án lệnh bổn vương hài lòng, bổn vương liền tin ngươi.”
A, chuyện cười!
“Ngươi tin hay không, có mao tiền quan hệ gì với ta sao?” Cố Khuynh Thành thập phần khó chịu giọng nói lạnh lùng kia của Dạ Thương Lan, giống nhưng đang thẩm phạm nhân, nghe cả người cũng không tốt.
Cố Khuynh Thành nàng làm một chuyện gì, lúc nào cần giải thích với ngoại nhân không chút quan hệ gì? Hơn nữa, chuyện nơi đây, vốn là chuyện của bản thân Bạch Hổ quốc, nàng không cần thiết nhảy vào nước đục này, quay đầu lại nếu như tìm không được đáp án, không chừng Bạch Hổ quốc có thể loạn cắn người hay không.
“Cái miệng thật lợi hại.” Giọng nói của Dạ Thương Lan như trước lạnh thấm tâm địa, giống như một trận gió lạnh, vây quanh Cố Khuynh Thành.
Cố Khuynh Thành ngẩng đầu, con ngươi đen nhánh, nhìn thẳng Dạ Thương Lan, lãnh ý trên mặt, không thua với Dạ Thương Lan, đã thấy Dạ Thương Lan bỗng nhiên giật cái miệng nhỏ, đáy mắt hiện lên một lãnh mang, tâm trạng của Cố Khuynh Thành rùng mình, tất cả đề phòng, trong nháy mắt, toàn bộ đảo lộn lên.
“Chiến vương gia, không thể!” Tu Văn sớm hiểu rõ cử động của Dạ Thương Lan, vội vã kinh hô một tiếng.
Vọng Thư Uyển
Nhưng mà, nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, thân thể của Dạ Thương Lan nhoáng lên, lưu lại một cắt hình ở tại chỗ, cả người liền chuyển qua trước mặt Cố Khuynh Thành, nhưng tốc độ của Cố Khuynh Thành cũng không chậm, khi nàng nhìn thấy lãnh mang trong con ngươi của Dạ Thương Lan, đã nhanh chóng phản ứng, thân thể vội vã lui ra, đồng thời mấy cây ngân châm, từ lâu tuột ra khỏi tay, bắn thẳng đến Dạ Thương Lan.
Nhìn đến mấy cây ngân châm, cả người Dạ Thương Lan, đến một chút xíu biến hóa cũng không có, thời gian ngân châm tiếp cận mình, Dạ Thương Lan nhẹ nhàng phất tay, một đạo ngọn lửa màu đỏ, thoáng cái đem ngân châm của Cố Khuynh Thành bắn ra, toàn bộ thôn phệ, biến thành dịch thể tích tích, lạch cạch rơi trên mặt đất.
Đáng chết!
Cố Khuynh Thành âm thầm chửi bới một tiếng, nhưng lúc linh lực của Dạ Thương Lan chém ra, cấp tốc chạy về phía Dạ Thương Lan, không có cho Dạ Thương Lan có cơ hội thở dốc, dáng người thoăn thoắt, tựa như một đạo lưu quang, xông về phía hắn.
Thấy thế, Dạ Thương Lan nhướng mày, bàn tay mang theo cái bao tay hắc sắc, bày vẻ bẻ gãy cổ của Cố Khuynh Thành, nhưng Cố Khuynh Thành lại câu thần cười, thân thể linh xảo, như rắn không xương, lướt qua tay của Dạ Thương Lan, bất quá trong nháy mắt, đi tới phía sau của Dạ Thương Lan.
Sau lưng người, là tử huyệt nổi danh!
Cố Khuynh Thành nhìn hậu phương mở rộng của Dạ Thương Lan, lạnh lùng câu thần, một cây ngân châm hàn quang, đã gác trên động mạch chủ cổ của Dạ Thương Lan, thấy Dạ Thương Lan vẫn không nhúc nhích, Cố Khuynh Thành có chút không chắc hắn đang suy nghĩ gì, liền lạnh giọng cảnh cáo nói: “Chiến vương gia, ta có thể chịu trách nhiệm nói cho ngươi biết, trên ngân châm này, có độc tố rất lợi hại, chỉ cần ngươi khẽ động, ngân châm này, sẽ đâm vào động mạch của ngươi, sau đó toàn thân ngươi sẽ hư thối mà chết. Nên, Chiến vương gia, thỉnh thận trọng.”
Thấy Cố Khuynh Thành khống chế được Dạ Thương Lan, đám người Cố Thiếu Dương, nhất thời thở phào một hơi, may là Cố Khuynh Thành không có việc gì, bằng không bọn họ ăn nói với gia tộc thế nào?
Chính khi bọn hắn đều lau mồ hôi lạnh, muốn thuyết phục Cố Khuynh Thành buông Dạ Thương Lan ra, chuyện này, thời gian lúc đó, Dạ Thương Lan bỗng nhiên đã mở miệng: “Ngươi đây là đang uy hiếp bổn vương?”
Ngữ điệu của Dạ Thương Lan bình ổn, tỉ mỉ nghe, thậm chí còn có một tia chẳng thèm.
Ghê tởm!
“Ta chính là uy hiếp ngươi, ngươi có thể thế nào?” Cố Khuynh Thành lạnh lùng thốt. Dạ Thương Lan nam nhân này, thực tại ghê tởm, phân minh cả người đã rơi vào trong tay của nàng, vẫn là lớn lối như vậy, thật tình hết thuốc cứu!
Nghe vậy, Dạ Thương Lan cười lạnh một tiếng, ngược lại nhanh chóng xuất thủ, lúc Cố Khuynh Thành không có phản ứng, liền đoạt ngân châm trong tay nàng, quay người lại, liền giam Cố Khuynh Thành trong lòng.
Sắc mặt của Cố Khuynh Thành trầm xuống, khúc khuỷu tay, cấp tốc đánh về phía bụng của Dạ Thương Lan, đợi được Dạ Thương Lan chế trụ khuỷu tay tay nàng, tay kia của nàng, đã điểm trúng huyệt đạo của Dạ Thương Lan, nhàn nhạt thu tay về, Cố Khuynh Thành mím môi cười, “Chiến vương gia, ngươi thua.”
“Phải không?” Dạ Thương Lan lạnh lùng cười, bỗng nhiên sắc mặt lạnh lẽo, ngay sau đó, cả người, liền bộc phát ra lực lượng cường đại,