CHƯƠNG 217: BÔI ĐEN, NGƯỜI HOA GIA ĐẾN
Editor: Luna Huang
Quang mang quanh thân của Đản Đản đại thịnh, một bên Thủy Duyệt Nhi thấy càng yêu thích, một lần một lần mài Hoa Dương.
Hoa Dương muốn nói thêm cái gì, còn chưa mở miệng, đã thấy Cố Khuynh Thành lãnh mâu một cái như lãnh đao bay tới, Hoa Dương lập tức sỏa tại chỗ, đã không có động tĩnh, Thủy Duyệt Nhi bất mãn kéo tay áo của Hoa Dương, Hoa Dương cúi đầu, không dám chống lại tê mâu của Cố Khuynh Thành, kiền ba ba nói: “Còn thỉnh cô nương bỏ những thứ yêu thích.”
“A, biết là đồ của ta, còn muốn ta bỏ những thứ yêu thích? Hai người các ngươi lá gan không nhỏ.”
Thanh âm của Cố Khuynh Thành thanh lãnh, ngữ điệu bằng phẳng, chút nào không giống người vừa động tới. Nhưng trong tay của nàng, lại nắm gân thú tiên, gân thú tiên thật dài phủ phục trên mặt đất, như trường xà chuẩn bị tùy thời công kích đối phương, mặc dù là Hoa Dương, cũng không dám đơn giản động thủ.
“Uy, tiểu tiện nhân, chúng ta là người của Hoa gia Noãn thành, ngươi dám nói như thế với theo chúng ta. Có phải không muốn sống nữa hay không!” Thủy Duyệt Nhi nâng khuôn mặt nhỏ nhắn hai tay chống nạnh, nhất phó công chúa bệnh rất nặng.
Cố Khuynh Thành hừ lạnh một tiếng, hoàn toàn không để Thủy Duyệt Nhi trong mắt, “Hoa gia Noãn thành…Uy phong thật to.”
Thủy Duyệt Nhi ỷ vào Hoa gia Noãn thành, làm việc theo tâm tình của mình nhưng không biết, Cố Khuynh Thành đối với Hoa gia của Noãn thành một chút xíu hảo cảm cũng không có, chuyện của Hoa Huyên cùng Minh Trường Phong nàng còn phải cùng Hoa gia hảo hảo toán toán bút trướng này!
Vốn muốn để Minh Trường Phong cùng Hoa Huyên dưỡng hảo thương, đợi nàng hồi Minh gia cùng nhau giải quyết chuyện này, nhưng không nghĩ tới, tại trong Vãng Sinh Sơn Mạch lớn như vậy, lại để cho nàng đụng phải người của Hoa gia, đây có tính có tính thiên đường có đường hắn không đi địa phủ không cửa lại muốn tìm không?
“Biết chúng ta là người của Hoa gia, thông minh hai tay dâng đồ lên.” Thủy Duyệt Nhi cho rằng, Cố Khuynh Thành là sợ Hoa gia, thần tình đắc ý nói.
Cố Khuynh Thành quay đầu, nhìn về phía Thủy Duyệt Nhi, trong thu đồng uông uông tràn đầy lãnh ý hãi nhân, “Đồ muốn tìm chết.”
“Ngươi…”
Thủy Duyệt Nhi bị mắng, đang muốn phản bác, Cố Khuynh Thành lại đột nhiên xuất thủ, gân thú tiên phủ phục trên mặt đất bỗng nhiên vung lên thật cao, cuộn hông của Thủy Duyệt Nhi, bay không trung hung hăng đập trên mặt đất.
Khụ khụ. . .
Vọng Thư Uyển
Bụi bay kắp bầu trời, Thủy Duyệt Nhi ho khan hai tiếng, bụi phun ra miệng đầy, phủi phủi tay chân, Thủy Duyệt Nhi chưa cảm thấy cả người có đau xót khác, lập tức nhảy dựng lên, chỉ vào Cố Khuynh Thành, đầu tiên là phun một ngụm bùn, sau đó hung ác nói: “Phi. . . Tiểu tiện nhân, ta còn tưởng rằng ngươi có bản lĩnh bao lớn, nguyên lai bất quá là gối thêu hoa, nhìn được dùng không được!”
Cố Khuynh Thành cười mỉa mai, thu hồi ánh mắt, nhìn cũng không nhìn Thủy Duyệt Nhi, “Có gan, ngươi lặp lại lần nữa.”
“Không chỉ lặp lại lần nữa, chính là nói thêm mười lần ta cũng dám!” Thủy Duyệt Nhi tin tưởng vững chắc, ngay từ đầu đều là nữ nhân xa lạ Cố Khuynh Thành đang hư trương thanh thế, dưới tình huống lại không bị thươngm Thủy Duyệt Nhi càng tin tưởng vững chắc điểm này.
“Duyệt nhi” Hoa Dương thấp giọng cảnh cáo nói, không biết tính sao, Hoa Dương chính là cảm thấy nữ nhân trước mắt này không phải là dễ đối phó.
Thủy Duyệt Nhi ngu ngốc, mắt mù, không nhìn thấy Cố Khuynh Thành xuất thủ, mang linh lực ba động ra ngoài, nhưng Hoa Dương không phải là ngu ngốc, y theo hắn thấy, Cố Khuynh Thành thực lực cao, sợ là hắn cũng đấu không lại Cố Khuynh Thành, Thủy Duyệt Nhi mắt mù lại tìm đường chết là như thế này. . .
Nếu không phải phụ thân giao phó, hắn sớm đã để một mình Thủy Duyệt Nhi ở đây bản thân sớm đi.
Thủy Duyệt Nhi nghe ra ý cảnh cáo trong giọng nói Hoa Dương, trong nháy mắt biến sắc mặt, nước mắt ào ào rơi: “Hoa Dương ca ca, nữ nhân này nàng khi dễ ta, ngươi nhất định phải giúp ta trút giận a!” Thủy Duyệt Nhi không biết, Hoa Dương tại sao muốn cảnh cáo nàng, lấy lòng Hoa Dương nàng không dám chỉ trích Hoa Dương, liền đem tất cả lỗi lầm đều đổ lên trên đầu Cố Khuynh Thành, cuối cùng còn không quên ác hung hăng trợn mắt nhìn Cố Khuynh Thành một mắt.
“Câm miệng. Chúng ta tới học viện Thanh Minh, còn có những chuyện khác phải làm, nếu như ngươi tiếp tục như vậy nữa, ta tìm người tiễn ngươi về Noãn thành.” Hoa Dương là một người thông minh, hắn so với Thủy Duyệt Nhi thấy rõ đây hết thảy đều là Thủy Duyệt Nhi phá ra, nếu là người ta thực sự xuất thủ, làm hai người bọn họ bị thương vậy cũng là bọn hắn đáng đời, không có gì có thể nói.
Nhưng phụ thân có mệnh, để hắn hảo hảo bảo hộ Thủy Duyệt Nhi, hắn không thể để cho Thủy Duyệt Nhi thụ thương, cũng chỉ có thể thừa dịp Cố Khuynh Thành còn chưa chân chính động thủ, mau mang người đi.
Thủy Duyệt Nhi vừa nghe, lê hoa đái vũ oán giận nói: “Hoa Dương ca ca, nàng bất quá là nữ giả nam trang, giả mạo người của thiếu gia dòng chính hơn mười năm, hôm nay đã không có nàng, ngươi chính là đệ nhất nhân của Hoa gia, lẽ nào ngươi muốn tìm nàng về, đoạt địa vị với ngươi sao?”
Ân?
Thiếu gia dòng chính của Hoa gia nữ giả nam trang?
Đây là. . . Đang nói Hoa Huyên?
Một bên Cố Khuynh Thành nghe đối thoại của hai người, đầu óc rất nhanh chuyển động, chỉ sợ hai người kia là Hoa gia phái ra tìm kiếm Hoa Huyên, chỉ là gia chủ Hoa gia cũng quá gài bẫy, cư nhiên tìm một người thích khiêu khích đến, xác định đây là tìm người không phải là hại người sao?
Từ miệng của Thủy Duyệt Nhi nghe ra, nàng có khuynh hướng Hoa Dương, trong lời nói để lộ ra ý tứ, phải đưa Hoa Huyên vào chỗ chết, củng cố địa vị của Hoa Dương.
A, quả nhiên là người của Hoa gia, trước có một Hoa phu nhân hại nữ nhi ruột thịt, sau có một Thủy Duyệt Nhi ý đồ sát nhân để giúp Hoa Dương, thật đúng là ứng câu kia, không phải là người một nhà không vào cùng một nhà, một so với một cực phẩm hơn!
Hoa Dương không nói gì, chỉ là lạnh lùng quét Thủy Duyệt Nhi một mắt.
Chuyện tìm kiếm Hoa Huyên, vốn chính là bí mật chi mật, phụ thân cố ý giao phó, nếu để người khác biết, khó tránh khỏi vỡ lở ra làm mất mặt mũi của Hoa gia, nhưng Thủy Duyệt Nhi căn bản không biết nặng nhẹ, chỉ một mặt dựa theo suy nghĩ trong lòng làm xằng làm bậy.
Không chỉ nói Cố Khuynh Thành nhìn không được, ngay cả Hoa Dương, đối với một loạt cử động này của Thủy Duyệt Nhi cũng chán ghét đến cực điểm.
“Hoa Dương ca ca, ngươi nhìn ta như vậy làm gì,