Một hồi sóng gió đã xong, cô cũng không thèm để ý danh xưng nữa mà chỉ đưa một tay chống cầm một tay gắp thức ăn, dáng vẻ vừa tà mị vừa lười biếng này làm bao nhiêu ánh mắt nam nhân tại đây nhìn theo
Lạc Tiền Hoa không chịu được hôm nay cô đoạt nổi bật của nàng ta cho nên đã đứng khỏi ghế tay cầm ly rượu đến trước điện nói với cô
"đại tỷ tỷ Lạc Vu Tuyết trở thành hoàng hậu tương lai của Thanh Long đế quốc mà muội còn không biết không chúc mừng tỷ, hôm nay tại đây xin chúc mừng"
Nàng ta thừa biết ở đây không ai biết thân phận của cô ngoài phủ thừa tướng cho nên những nam nhân nơi đây mới nhìn chằm chằm vào cô say mê như thế, nhưng bây giờ thì biết rồi
Tất cả nghe đến tên Lạc Vu Tuyết lập tức mắt trừng to kinh sợ, khắp nơi bắt đầu to nhỏ
"không ngờ cô ta là phế vật đại tiểu thư đó"
"hừ..xấu nữ mà cũng dám trèo cao, nảy giờ ta cứ thắc mắc, vì sau cô ta cứ luôn che mặt ngay cả ăn uống cũng che, thì ra là xấu nữ nổi danh cho nên không dám mở mạng che mặt"
"chứ sau nữa, ta thật không ngờ Thanh Long đại điện hạ vậy mà lại muốn thú cô ta làm hậu nếu như là ta, cho ta làm thiếp ta còn chê"
"đồ phế vật đó mà cũng xứng với điện hạ, ngài ấy là thiên tài đại lục đó"
Lời ra tiếng lại bàn tán luôn nhắm vào cô mà nói, họ khinh thường ra mặt, thấy hiệu ứng mình tạo ra thành công Lạc Tiền Hoa liền lui lại về ghế ngồi nhìn xem kịch hay
Cô vẫn tay chống cằm mắt nhướng nhẹ nhìn Lạc Tiền Hoa
'muốn xem kịch, ta sợ ngươi là nữ chính rồi'
Lúc này Huyền Vô đứng dậy chỉ thẳng vào cô mà mắng
"thì ra là ngươi, phế vật, câu dẫn ta không thành giờ câu dẫn điện hạ sao, ta hôm nay nhất định phải vì điện hạ trừ hại ác nữ"
Nói rồi Huyền Vô cầm kiếm truyền linh lực vào nhằm ngay cô mà đánh tới
Tiêu Ảnh và Hoàng Phủ Hiên không hề ra tay vì bọn họ biết chuyện này cô dư sức đối phó
Cô vẫn ngồi yên đó không hề hoảng loạn, tay tự nhiên gắp thức ăn mà ăn, khi thanh kiếm vừa đến cô giả vờ như trượt tay miếng thức ăn cô gắp chạm vào thanh kiếm làm thanh kiếm trượt đi một đường từ mục tiêu là cô giờ thành Lạc Tiền Hoa, cô ta hoảng loạn né đi miệng còn khóc lóc như rất oan ức
"Vô, chàng làm gì vậy, sau tấn công ta, cũng may ta né kịp"
Huyền Vô nhân chóng thu kiếm chạy đến bên Lạc Tiền Hoa an ủi
"Hoa nhi, không phải, ta không có tấn công nàng, rõ ràng ta tấn công xấu nữ kia"
Chợt thấy không khí không đúng, khi quay lưng lại một cảnh tượng làm Huyền Vô hồn kinh
Cô với dung nhan khuynh thành đang rất tự nhiên mà ăn nho do Tiêu Ảnh lột, còn bên cạnh cô từ khi nào đã xuất hiện một con hổ to lớn toàn thân màu trắng vằn tím, trên cánh cũng màu tím, rất là uy phong
Huyền Vô lắp bấp mà nói
"Song..Song Dực..hổ vương, biến dị..là Song Dực hổ vương, tại sau ngươi vào đây được"
"còn ngươi nữa Lạc Vu Tuyết, ngươi là phế vật thì cũng thôi ngươi dám che dấu dung nhan cho ta hủy hôn sau, tội đáng muôn chết"
Tử từ khi xuất hiện đã làm hồn kinh bao nhiêu kẻ hiện nay mở miệng càng là kinh người
"ngươi mới là phế vật, dám bôi nhọ chủ nhân ta, ngươi muốn chết sau"
Huyền Vô vẫn không biết sợ mà nói
"Song Dực hổ vương, ta nào dám bôi nhọ điện hạ chứ, ngươi tránh ra đi cho ta giết ả xấu nữ"
Lần này Tử nổi giận rồi
"ai là điện hạ"
Huyền Vô chỉ chỉ vào Hoàng Phủ Hiên đang ngồi uống rượu kia
"thì là ngài ấy, ngươi là linh thú của ngài ấy trả lẻ ngươi không biết ngài ấy là hoàng tử"
Tử rất là khinh thường giải thích với hắn
"ta cho ngươi biết, người ngươi sỉ nhục xấu nữ, phế vật kiêu đánh kiêu giết là chủ nhân ta, ngươi thật to gan dám vuốt gâu hùm sau"
Huyền Vô trợn tròn mắt, ngất đi
Cô lúc này mới