\*Chiều hôm đó
Qua một đêm mệt mỏi cô cuối cùng cũng tỉnh giấc sau một giấc ngủ sâu, nhẹ mở mắt ra nhìn quanh
Nơi đây vẫn là cái động hôm qua, lại nhìn xuống, thân thể cô đã được mặt y phục chỉnh tề, nhưng mà bộ y phục này không phải bộ cô mặt hôm qua, bộ hôm qua vẫn còn nằm lẳng lặng tại một chỗ kia, nó đã bị nhiễm máu do cô thay da cải tạo rồi, vậy trong lúc cô hôn mê đã xảy ra chuyện gì
Đang suy tư thì một dòng trí nhớ đập vào đầu cô, làm cho cô phải tròn mắt vì sợ
"hôm qua, hôm qua ta, ta dũng mãnh vậy sau"
Trong không gian tiểu Trần không ngừng than thở
"đâu chỉ dũng mãnh bình thường, mà là rất rất dũng mãnh, người làm cho ta và con tiểu long kia không tài nào ngủ được"
Cô sờ sờ mũi, âm thầm quyền rủa
"Phượng Tê thần quả chết tiệt, hại ta thảm như thế, thần quả gì mà thần quả, ta thấy là thần kinh thì đúng hơn, hừ..ta...hả"
Cô định mắng tiếp thì thấy trong linh châu của mình sáng lấp lánh, trực tiếp bỏ qua hai giai cấp mà tấn thăng đến linh tôn trung cấp, còn nữa, kinh mạch cũng đổi thành màu đỏ luôn rồi, đưa tay thử vận động đôi chút thì thấy thật linh hoạt, âm thầm vui mừng
'ít ra phải thế chứ'
Lúc này Tiêu Ảnh bước vào, trên tay còn cầm theo thau nước sạch đem cho cô
"Tuyết nhi, nàng dậy rồi, rửa mặt đi rồi ta lấy thức ăn vào cho nàng"
Nghe Tiêu Ảnh nói cô mới nhớ, cô thật đói đó, từ hôm kia đến giờ cô vẫn chưa ăn gì, hôm qua còn vận động mạnh, đến giờ cô đói meo rồi, tuy là người tu luyện đến cảnh giới như cô không cần ăn lương thực nhưng mà do cô ăn nghiện đồ Tiêu Ảnh nấu rồi, nên không ăn sẽ bị đói
Đưa tay nhận thau nước còn không quên hỏi Tiêu Ảnh là y phục cô mặt do hắn thay sau
Mặt Tiêu Ảnh lập tức đỏ bừng, gật gật đầu, sủng nịch cười với cô
"là ta giúp nàng thay, y phục nàng hư hết rồi, nên ta..ta lấy..lấy y phục của mình cắt nhỏ lại rồi may theo kiểu nàng hay mặc, hi vọng nàng sẽ thích"
Ngừng một chút rồi không biết suy nghĩ đến cái gì mặt hắn lại đỏ như trái cà chín, nuốt nước bọt nhẹ nhìn cô mà hỏi
"ta..ta hôm qua là lần đầu tiên, cho nên lực đạo không tốt, nàng có thấy đau hay không, nếu đau nàng có thể đánh ta, mắng ta, hay cắn ta, ta cũng sẽ không phản kháng đâu"
Cô nghe Tiêu Ảnh nói mà trợn mắt, hắn còn dám hỏi, hôm qua hắn hành cô chết sống, cô không ăn tươi hắn là đã may cho hắn lắm rồi
Cô còn đang nói gì đó thì tiểu Trần trong không gian lại hốt hoảng gọi cô
"không xong rồi chủ nhân, không xong"
Cô nghe gọi mà sống lưng cứng nhắc, giọng điệu này, giống như hôm qua, quả không sai lời cô đoán
"chủ nhân, trong bí tịch của không gian có ghi lại là người ăn Phượng Tê thần quả phải chịu sự chi phối của dục vọng, nếu như người đó không chịu làm theo thì sẽ nổ tan xác mà chết đấy"
Cô đổ mồ hôi lạnh, biết ngay chẳng lành mà
"tiểu Trần, vậy sách có ghi thời gian cụ thể của lần phát tác tiếp theo không"
Cô âm thầm tính toán, nếu biết thời gian có thể tìm được Ảnh kịp thời, dù sau cô và hắn đã có một lần thì thêm nhiều lần cũng