Cô vui vẻ giới thiệu với Tiêu Ảnh tay cô vẫn chưa buông tay Vu Dạ ra, qua một hồi thuyết giáo Vu Dạ đẹp như thế nào, lợi hại ra sau, có thân phận gì, khi cô giới thiệu xong mặt của Tiêu Ảnh đã đen như than, Vu Dạ rất tự giác lui ra phía sau, nhẹ nhàng rút tay ra khỏi tay cô và...chạy
Vì khi nhiều linh thú có cùng một chủ nhân có thể câu thông với nhau, nên lúc nảy cảm nhận được không khí không đúng nên Tử rất là thương yêu vương thượng của mình mà thông báo một câu nguy hiểm
\- vương, ngài mau chạy đi, vì bên cạnh chủ nhân có hũ dấm rất lợi hại, ngài còn đưa tay nắm tay chủ nhân mãi như thế thì chết khi nào không biết ấy
\- ngươi là linh thú đầu tiên của chủ nhân sau, vì sau ngươi nói như vậy
\- ngài sẽ biết ngay
Và..Vu Dạ biết thật, hắn biết được nếu mình không chạy thì nam nhân tên Tiêu Ảnh của chủ nhân sẽ làm thịt nó mất, khí thế của tên nam nhân kia cho dù là nó vẫn cảm nhận được nguy hiểm cận kề cái chết
Trong gian nhà tranh giờ chỉ còn lại cô và Tiêu Ảnh thì hắn lập tức rút lui khí thế, trở thành một phu quân tốt, hiền ngoan của cô
Qua bữa ăn tối cô lập tức vào phòng lấy lò luyện đan ra luyện, mãi chăm chỉ luyện không kể thời gian, mới đây mà đã qua hơn hai tháng
"ầm" cô say mê luyện đan đến mức khi cô tấn giai linh tôn cao cấp mới hồi thần ngưng không luyện tiếp, nhìn tu vi của mình thăng cấp cùng với kỹ thuật luyện đan tăng lên cô rất vui mừng
"thật không ngờ khi ta luyện đan cũng có thể tấn giai, luyện đan thật có lợi, ha ha"
Tiêu Ảnh ở bên ngoài hộ pháp cảm nhận được cô đã luyện đan xong lập tức gõ cửa đi vào
Cô thấy Tiêu Ảnh vào thật phóng khoáng cho hắn một cái ôm và hôn nồng nàn
Khi cô buông Tiêu Ảnh ra thì hai người đã thở hổn hển, Tiêu Ảnh dịu dàng xoa mặt cô, lau đi lớp mồ hôi còn đọng trên trán cô, thanh âm ôn nhu mà không nén được