Cô đang chuẩn bị đến buổi yến tiệc thì thấy đầu hơi choáng, suýt đứng không vững
"nguy rồi, trong không khí có kịch độc"
Tuy cô phát hiện nhưng cũng đã không kịp, cô đã hít vào một lượng nhỏ, tuy là lượng nhỏ không đáng kể nhưng nó lại làm thôi thúc tác dụng của Phượng Tê thần quả trong người cô
Cô nhanh chóng lên giường chéo chân ngồi xuống, bắt đầu vận khí, hi vọng có thể kéo dài chút thời gian cho đến khi Tiêu Ảnh đến
Nhưng không bao lâu sau cô phun một ngụm máu ra ngoài, toàn thân đã đỏ hồng như có thể xuất huyết đến nơi
"không xong rồi, aaa, Ảnh, sau chàng chưa đến, phụt phụt"
Lại hai ngụm máu được cô phun ra, tay cô nắm chặt đến mức chảy máu mà cô vẫn không để ý, chỉ lo nhìn chằm chằm ra cửa, hi vọng Tiêu Ảnh sẽ đến
Sau cái nhìn chằm chằm của cô thì bên ngoài cửa cũng đã có người gõ
"chủ tử, người xong chưa ạ, người của Thanh Linh môn đến mời người đi dự tiệc"
Mắt cô đang đỏ ngầu lập tức sáng rỡ, có người đến, Tiêu Ảnh đến chăng, nghĩ như thế nên cô lập tức xuống giường định mở cửa, nhưng chân vừa chạm đất đã té phịch xuống đất "aaa..."
Sát Dương đang đứng ngoài cửa đợi cô ra thì lại nghe tiếng cô la, lập tức nôn nóng xô cửa đi vào
Đập vào mắt hắn là một khung cảnh hỗn độn, khắp phòng điều có vết máu, cô thì nằm xấp dưới đất đã ngất xĩu, bên môi còn có vết máu đọng lại, thấy như thế tim Sát Dương đau đớn không thôi, đi nhanh đến chỗ cô, nhẹ nhàng đỡ cô lên giường, vỗ nhè nhẹ lên mặt cô
"chủ tử, người sau vậy, chủ tử"
Cái vỗ này của Sát Dương mang đến lành lạnh giúp cô tỉnh táo lại đôi chút, nhẹ mở mắt ra nhìn người đến, cô giờ đã không còn lí trí gì đáng nói cho nên nhìn Sát Dương hoá ra Tiêu Ảnh, lập tức cô nhào đến đè Sát Dương xuống giường
Môi cô kề xuống môi hắn hôn lên, tay không ngừng cởi quần áo của hắn
Sát Dương hoảng sợ cầm chặt tay cô, miệng không ngừng gọi
"chủ tử, người tỉnh lại đi chủ tử, chủ tử người đừng doạ ta"
Đáp lại tiếng lo lắng gấp gáp của