Phế Vật Tiểu Thư Muốn Nghịch Thiên

Tập kích trên đường


trước sau

\*Trên đường đi

Cô và Chu Thiên Kỳ đi chung một xe ngựa, bên trong rất rộng rãi thoáng mát, cô cũng không thấy có vấn đề gì, cho đến khi xe ngựa đang chạy lắc dữ dội, cô vội dùng linh lực ổn định xe ngựa nhưng không kịp rồi, cô té ngay vào lòng của Chu Thiên Kỳ, hắn cũng đưa tay ra đỡ cô, tay còn ôm vòng eo mảnh khảnh của cô thật chật, hai người trán kề trán mũi kề mũi, môi chỉ còn tí nữa là chạm vào nhau

Cô thì thấy bình thường định đẩy hắn ra ai ngờ xe ngựa lắc mạnh hơn, cô té lại vào lòng hắn, tay cô thì..vô tình chạm vào vật gì đó

Chu Thiên Kỳ mặt đỏ như trái cà chua chính, nhìn cô chằm chằm, mũi ngửi thấy mùi hương thảo dược trên người cô mà say đắm

Hai người cứ giữ nguyên tư thế ám muội như thế cho đến khi xe ngựa ngừng lắc, cô ngồi thẳng dậy khỏi lòng ngực Chu Thiên Kỳ

Hắn cũng vì để chữa ngượng hắn vén rèm xe nhìn ra bên ngoài quát lạnh

"bên ngoài có chuyện gì, sau xe lắc vậy"

Thanh âm ám vệ bên ngoài cung kính hồi báo

"thưa hoàng thượng, chúng ta bị tập kích, bên ngoài rất nguy hiểm, ngài nên ngồi trong xe ngựa đi ạ"

Chu Thiên Kỳ nhìn quanh thì thấy rất nhiều hắc y nhân đeo khăn che mặt đen tay cầm bảo đao sáng choang đang đưa về phía họ

"các ngươi là người phương nào, vì sau chặng đường ta"

Đầu lĩnh hắc y nhân đi ra lạnh lùng nhìn Chu Thiên Kỳ, đao chỉ vào hắn nói

"hôn quân vô đạo, hôm nay bọn ta sẽ thay trời trừng trị ngươi"

"nếu các ngươi đã biết ta là đế quân mà vẫn muốn giết ta, tức là các ngươi biết rất rõ về ta, nhưng mà ta làm người ngay thẳng anh minh, trên có thiên cao làm chứng, dưới có vạn dân lòng tin, nếu các ngươi vẫn muốn giết ta như vậy chỉ có một khả năng, các ngươi là người của Tuấn vương muốn giết ta chỉ để đoạt ngôi soán vị, ta nói đúng không"

Câu cuối cùng Chu Thiên Kỳ cất cao giọng uy nghiêm của một đế quân hiện ra không sót thứ gì

Cô bên trong xe ngựa cười cười 'Chu Thiên Kỳ này được đấy, gặp nguy không sợ còn dũng cảm truy vấn, để ta xem chuyện này ngươi giải

quyết ra sau, nếu thuận tiện cũng giúp chút ít cho hắn'

Bên ngoài đám hắc y nhân lúc đầu khí thế hiên ngang vì bị câu truy vấn của Chu Thiên Kỳ mà bắt đầu sợ sệt

Tên cầm đầu thấy đồng bọn của mình bắt đầu mất ý chí nên quát to

"các huynh đệ nếu như hắn đã biết thân phận của chúng ta vậy thì chúng ta nhất quyết không được chừa người sống lại để trừ hậu họa"

"muốn diệt khẩu, đâu có dễ, cấm vệ quân, bắt sống tên cầm đầu, còn lại giết không tha"

Chu Thiên Kỳ ra lệnh rồi cũng không lui lại xe ngựa mà là đứng tại cửa ra, chỉ huy cẩm y vệ của mình

Qua một lúc những hắc y nhân thấy tình thế rơi vào hạ phong nên đưa ra quyết định, một tên trong đó nhân lúc hỗn loạn lẻn ra phía sau xe ngựa định đánh bất ngờ Chu Thiên Kỳ nhưng không ngờ cô lại ngồi ngay đó đợi hắn

Tà tứ sờ sờ cầm cười lạnh

"chiêu bọ ngựa bắt ve này ta chơi từ năm ba tuổi rồi"

Nói rồi cô dùng linh lực không tiếng động giết chết tên kia, chuyện phía sau xe không ai biết, ngay cả Chu Thiên Kỳ đứng ở trên xe ngựa hắn cũng không biết, hắn chỉ biết đứng đó bảo vệ cô vì hắn nghĩ bất kỳ vị luyện đan sư cường đại nào thì linh lực sẽ không bao nhiêu bởi vị họ không có thời gian cho tu luyện

Chuyện phía sau qua đi phía trước cấm vệ quân cũng đã giải quyết xong đám hắc y nhân, nhưng lại không thể bắt sống được ai bởi vì chúng đã tự vẫn hết rồi

Chu Thiên Kỳ trở lại trong xe ngựa ái náy nhìn cô gãi gãi đầu cười cười

"thỉnh đại sư tha thứ, chỉ là vài việc trong hoàng gia lại làm phiền đến ngài, mong ngài bỏ qua cho"

Cô cười nhẹ phất tay, lưng dựa vào tấm đệm trên xe thoải mái rồi nói

"không sau, lên đường đi"

Xe ngựa lại bắt đầu chuyển bánh, hành trình đi đến Chu Tước đế quốc bắt đầu


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện