Từ khi cô lạnh lùng đi đến bàn tiệc thì tự dưng không khí trong buổi tiệc âm trầm hơn hẵn
Ngồi vị trí cạnh Triệu Nhan, cô có hơi hơi nhếp môi một chút chứng tỏ chào hỏi rồi nhìn sang Triệu Nhiên lạnh lùng nói
"Triệu gia chủ mở tiệc này ta rất cảm kích nhưng chắc là hôm nay ta phải cáo từ rồi"
Triệu Nhiên cuống cuồng đứng lên, ân cần hỏi han
"hiền điệt sao lại muốn đi, có phải Triệu gia ta tiếp đãi không tốt hoặc là có chuyện gì khiến cháu không hài lòng, cháu nói ra ta sẽ trừng trị kẻ đó"
Vừa nói vừa liếc mắt sang chỗ tam trưởng lão đang không ngừng lau mồ hôi nơm nớp lo sợ ở cạnh bên mình
Tam trưởng lão cảm nhận được ánh mắt của Triệu Nhiên bắn qua, nên vội vàng nhìn lên, Triệu Nhiên lại đưa mắt sang cô ý bảo tam trưởng lão phải xin lỗi cô
Tam trưởng lão hiểu ý đành cắn răng đứng lên cúi đầu trước bao người mà xin lỗi
"Vu Tiêu công tử, nếu như ngài còn giận chuyện khi nãy vì tiểu nữ thì xin hãy nghĩ tình tiểu nữ còn nhỏ không hiểu chuyện mà bỏ qua cho, ta tại đây rất cảm kích"
Cô cười lạnh trên người toả ra sát khí nhè nhẹ cùng với uy áp đè thẳng lên tam trưởng lão
Qua một lát cảm thấy tam trưởng lão đã không thể chịu được nữa thì mới buông tha
"ta cũng không chấp nhặt gì hạng người gà muốn hoá phượng hoàng kia, cho nên trưởng lão không cần xin lỗi đâu"
Nói rồi đứng lên chắp tay với Triệu Nhiên
"tại hạ tại đây cáo lui"
Rồi quay lưng đi thẳng ra cửa lớn không chần chừ nữa giây, Triệu Nhiên, Triệu Nhan cùng những người trong buổi tiệc lập tức đuổi theo bước chân cô
Nhưng khi ra đến cổng lại có chuyện làm cho họ không thể đuổi theo tiếp được nữa
Trước cổng lớn linh thú đứng đầy cả đường phố, trên không trung linh thú phi hành không ngừng lượn quanh, đứng trên lưng linh thú phi hành là những trưởng lão có chức vị trong Thanh Linh môn còn bên dưới linh thú thì các đệ tử tinh anh nổi danh mà ai ai cũng biết ngự trị
Trước mặt họ là một vị thiếu niên thân mặc hắc y, gương mặt anh tuấn góc cạnh, toàn thân khí chất cao quý như thần, không một ai dám xâm phạm
Người đó là Hàn Hy Thần, hắn thẳng sống lưng đứng đó, khi thấy cô đi ra thì cười dịu dàng ôn nhu với cô, giọng nói từ tính trầm ấm, ngọt ngào gọi ra tên cô
"Linh nhi, ta đến đón nàng"
Cô khi bước ra thấy Hàn Hy Thần thì cũng cười tươi đi đến đối diện hắn chào hỏi
"Thần, huynh đến đây từ khi nào, vẫn luôn đứng đây sao"
Hàn Hy Thần cười dịu dàng
"ta nghe tin báo rằng nàng đã vào thành cho nên tức tốc đến đây đón nàng đấy, thế nào nàng chơi đủ rồi thì theo