Cô nghe Hàn Hy Thần nói như thế cũng chỉ cười cười cho qua
Không khí cứ như thế cho đến khi có một trưởng lão đứng ra chấp tay tôn kính hỏi cô
"thưa phó linh chủ, không biết cấp bật hiện tại của người là như thế nào rồi"
"à, ừm, thấp thôi, linh thánh sơ cấp cao nhất á, ngại ngùng, thật không đáng nhắc tới"
Cái cái gì, thấp thôi, chỉ thấp thôi đó, lại còn là không đáng nhắc tới nữa chứ, biến thái, yêu nghiệt, đúng là yêu nghiệt trong yêu nghiệt, thật tức chết người ta không đền mạng mà.
Những người nghe được cô nói lời như thế điều âm thầm cắn răng oán giận trong lòng, ngay cả nhóm trưởng lão cũng cảm thấy xấu hổ vì lời cô nói, bọn họ đạt đến cấp độ linh tôn cao cấp như hiện tại thì ngoại trừ bốn linh thánh và cô ra thì cũng đã là người đứng đầu của đại lục này rồi, cho dù không thể hiện thì bọn họ luôn luôn vẫn có một chút ngạo mạng bởi vì cấp bật rất cao kia, nhưng mà khi đến miệng của cô thì linh thánh như cô lại chỉ là không đáng nhắc tới như thế, thật là người so với người thì tức chết người mà.
Hoa nhi từ phía sau cô nghi vấn hỏi Mi nhi
"tỷ tỷ, thật ra cấp bật của tiểu thư thấp thật mà, sao họ lại ngơ ngác quá vậy"
Mi nhi cũng gật gật đầu chứng tỏ lời Hoa nhi nói là đúng sự thật như thế, nhưng mà khi nghe lời hai người nói tất cả những người ở đây điều trợn tròn mắt, hai người này thật ra có biết linh thánh là gì không thế, một biến thái tự nói một linh thánh như mình thấp thôi thì cũng thôi đi, bây giờ ngay cả hai đồng bọn của cô cũng nói cô thấp thật, thật tức chết người mà.
Tất cả đồng loạt nghĩ như thế, cho nên cùng đưa ánh mắt quái dị nhìn tỷ muội Mi nhi và Hoa nhi, nhóm trưởng lão thì cắn răng không nói, nhưng còn nhóm đệ tử vì là nhỏ tuổi khí thịnh lại là thiên tài được chọn lọc cho nên khó tránh khỏi sẽ dậm chân tức giận bất bình
"hừ, hai cô gái, cho dù hai người là bằng hữu của phó linh chủ đi nữa thì cũng sẽ không phải là phó linh chủ, ngài ấy đã biến thái lắm rồi, ta không tin ngay cả người bên cạnh ngài ấy cũng như thế, cho nên hai cô không cần khoát loát để gây sự chú ý làm gì đâu"
Có người dẫn đầu thì đương nhiên sẽ có người phụ hoạ, lập tức nhóm đệ tử mở lời chỉ trích hai người Mi nhi và Hoa nhi không ngừng, bọn họ mắng ngày càng có xu thế hơn trước, nhưng mắng thì mắng, trong lời mắng của họ không hề có chút ác ý nào cả, mà lại giống như một nhóm bằng hữu câm giận vì một người bằng hữu trong đó làm sai thôi.
Cô thấy hai người họ bị mắng như thế cũng chỉ im lặng đứng một bên quan sát cuộc vui, bởi vì cô cảm nhận được những đệ tử này chỉ là trút giận bất bình chút thôi, còn có một điều cô không quan tâm hai người là vì họ điều là