\*Đêm đến, trong phòng cô
Cô ở trong phòng lấy ra đan lô bình thường hay luyện đan của mình, tiếp đến lật tay lấy ra không gian chi giới dành riêng để đặt thảo dược hay sử dụng ra ngoài, tay cô lưu loát chọn ra các loại thảo dược đang cần dùng, chọn ra xong cô còn lệnh cho tiểu Trần trong dây truyền không gian.
"tiểu Trần, đệ đến vườn linh thảo hái cho ta một cây Linh Lung Ánh Dạ linh thảo đi"
Tiểu Trần nhận lệnh "dạ" một tiếng rồi lập tức đi hái linh dược truyền ra cho cô.
Cô nhìn tất cả các loại cần dùng điều đã tập hợp đầy đủ thì lập tức bắt tay vào luyện dược.
Bàn tay thanh mảnh ngọc ngà của cô cầm lên từng cây dược một mà dùng tinh thần lực thanh lọc sạch sẽ, tiếp đến dùng linh lực bao bọc lấy linh hoả của mình đến dưới đan lô làm nóng đan lô rồi nhẹ nhàng đưa đan dược theo trình tự vào lò, tay cô lật qua lật lại không ngừng xoay chuyển khống chế lửa vừa lửa nhỏ theo từng loại dược liệu để tránh tất cả vì lửa mà cháy hỏng, qua vài giờ sau trán cô bắt đầu đổ nhẹ vài giọt mồ hôi, âm thầm cắn răng xoay chuyển lửa, tay lại lật chuẩn bị bỏ loại dược liệu cuối cùng vào, và cây dược liệu này cũng là loài dược liệu chính duy nhất cho lò đan lần này, đó là cây Lung Linh Ánh Dạ cô nhờ tiểu Trần hái xuống khi nảy.
Vừa bỏ vào cô lập tức không ngừng tay xoay chuyển lửa nhưng mà chỉ được một lát thì mồ hôi cô đổ nhiều hơn, lò đan thì sắp có dấu hiệu nổ lò, cô nhìn mà âm thầm kinh hãi.
"thôi không xong rồi"
Cô thấy tình thế không ổn bắt đầu cắn mạnh môi mình để mình tĩnh táo lại, tay cô lúc này mồ hôi cũng đã đổ không ngừng, ở bên trong không gian tiểu Trần thấy tình thế không ổn cũng bắt đầu lo lắng đi qua đi lại, lần này cô luyện là đan dược thần cấp cao nhất, và cũng là loại đan dược từ thời cổ xưa rất khó luyện và dễ nổ lò, mà nếu như lò đan dược này mà nổ thì chắc chắn cô sẽ bị phản phệ, nếu nhẹ thì tàn phế, nặng thì mất mạng, tiểu Trần khóc trong lòng 'chủ nhân ơi là chủ nhân, tại sao chỉ vì một người dưng mà người lại liều mình hi sinh như vậy chứ, hu hu'.
Đến lúc mấu chốt sắp nổ thì tự dưng độc của Phượng Tê thần quả trong người cô bắt đầu phát tán, không kịp chuẩn bị cô hộc mạnh một ngụm máu ra ngoài, vô tình chúng văng toàn bộ vào lò đan, đan dược đan bài xích sắp có dấu hiệu nổ thì không hiểu sao tất cả lại bình ổn như thường, cô thấy tình thế đã ổn thì cố gắng cắn mạnh răng vào môi mình để giúp cô tỉnh táo khỏi chất độc rồi tiếp tục luyện cho xong bước cuối cùng, đan dược ra lò cũng là lúc cô sắp bị độc phát đến mất lí trí, giây phút cuối cùng khi lí trí cô còn tỉnh táo cô đã kịp cho Vu Dạ ra ngoài, bảo hắn mang viên đan dược đã luyện thành đến cho Lạc Hàn lão bá, còn cô thì dùng tốc độ nhanh nhất để chạy về khách điếm vì cô cần Hy Thần, lần này cô đã nghĩ kĩ, chỉ cần Hy Thần hắn chấp nhận được cô thì cô sẽ dùng phần đời còn lại hết lòng đối tốt với hắn, còn nếu hắn không chấp nhận cùng cô thì cô sẽ ra đi trả lại chức phó linh chủ để đến một nơi khác tránh làm phiền đến Hàn Hy Thần hắn.
Trên đường cô chạy đến khách điếm thì đã cắn máu tay vừa phi hành vừa viết một bức huyết thơ để giải thích rõ mọi chuyện với Hàn Hy Thần hiểu, khi mà bức thư hoàn thành thì cũng là lúc cô đến trước phòng của Hàn Hy Thần, chân cô đứng không vững ngã phịch ngay trước cửa phòng.