Nghe tiếng đáp lại của hai người Trần Vũ Phong không tiếp tục nói nữa, lúc này cậu đã đứng bên cạnh Mạnh Kỳ, cậu híp mắt đưa bàn tay qua nắm lấy bàn tay của cậu ta.
Điều khiến cậu ngạc nhiên là Mạnh Kỳ lại không có chút động tác kinh ngạc hay khó hiểu nào, giống như cậu ta đã phát hiện được chuyện gì kỳ lạ và đang chờ cậu hành động vậy.
Nghĩ là làm, cậu đưa một ngón tay viết vào lòng bàn tay của cậu ta chuyện mình thắc mắc, Mạnh Kỳ cũng không nhiều lời mà ghi môt chữ ừ vào lòng bàn tay của cậu.
Biết được đáp án cậu cũng không chừng chờ mà ghi kế hoạch của mình váo lòng bàn tay của cậu ta.
Dọc đường đi hai người đều nắm lấy tqay nhau, những kẻ theo dõi phía xa không thể nhìn thấy hành động lén lút của hai người, nhìn vào chỉ là hai thằng đàn ông bỗng nhiên nắm chặt tay nhau mà thôi.
Hai người sau khi trao đổi xong cũng không vội buông tay, bọn họ biết nếu hiện tại buông ra có khi dẫn đến nghi ngờ không cần thiết.
Roma tiếp tục dẫn đường, cậu ta cứ đi thẳng về phía trước, đi qua khu rừng đôi sau đó đi đến hai khu rừng khác, cậu ta đi lòng vòng xung quanh, nhưng dù là đi lòng vòng thì cũng chẳng bị phát hiện ra bởi con đường cậu ta đi hoàn toàn khác khau chẳng hề trùng lập.
Đây có lẽ là bản năng của thú nhân, cậu ta có thể nắm chắc đường đi môt cách rõ ràng, dù là Trần Vũ Phong hay Mạnh Kỳ cũng chẳng phát hiện sự bất thường trong đường đi.
Bởi vì muốn chắc chắn hơn, Trần Vũ Phong đã nói với Roma hãy kéo dài thời gian cho đến khi mặt trời lặn xuống, dù sao ban đêm dường rừng khó khăn thì thời gian tìm kiếm của đám người kia cũng sẽ lâu hơn, như vậy có thể để cho tộc người lùn có thời gian thu dọn nhà.
Cách di chuyển của bọn họ tuy khiếm những người phía sau nghi ngờ nhưng lại không cảm thấy kỳ lạ, những người này tự tin cảm thấy bọn họ sẽ không phát hiện ra, vì vậy vẫn im lặng mà tiếp tục bám theo từ phía xa.
Mặt trời đã lặn xuống, bầu trời bắt đầu một mạnh tối đen, sau khi đi qua hai khu rừng khá xa Roma liền dừng lại, nhóm người Trần Vũ Phong cũng theo đó mà dừng theo.
Bốn người đứng giữa rừng trong màn đêm sau đó biến mất trước mặt những kẻ theo dõi phía sau.
"Chết tiệt.
" Một tên theo dõi phía sau thấy như vậy liền chửi một tiếng.
Đến hiện tại cưới cùng họn hắn mới nhận thức được mình đã bị chơi một vộ, thì ra bọn hắn đã bị nhóm người Trần Vũ Phong phát hiện ra, tuy không biết từ lúc nào nhưng chắc chắn bọn họ đã bàn bạc với nhau trước mắt bọn hắn mà bọn hắn lại chẳng hề hay biết gì.
"Lục soát, chắc chắn bọn chúng chỉ quanh quẩn ở đây.
"
Mà trong lúc này, nhóm Trần Vũ Phong đã nhanh chóng theo chỉ dẫn của Roma chạy ngược về khu rừng đôi, tuy hiện tại bọn họ đã sử dụng ngọc tàn hình, nhưng những viên ngọc do Yuta chết tạo có một sẽ có thể khiến người sử dụng cảm nhận được khí tức của nhau, vì vậy nhóm Trần Vũ Phong cũng không bị Roma bỏ lại, bọn họ theo sát nhau chạy đến nơi ở của tộc người lùn.
Roma tìm tản đá kết nối với lòng đất sau đó đặt tín vật lên.
Chỉ trong chóp mắt bọn họ đã xuất hiện