Nghe hai người đều đồng ý Trần Vũ Phong liền gật đầu, cậu cảm thấy tuy không thể chắc chắn, nhưng hiện tại cách duy nhất để xác định là đến gặp Ashi hỏi xem anh ta có thể nhận ra chất độc trên người Baxa hay không.
"Ngày mai cháu sẽ đi đến vùng biển của thần.
"
"Ý cháu là tộc nhân ngư thờ phụng thần đó.
" Ông Quari kinh ngạc nói "Bọn họ rất ghét người khác đến gần vùng biển của mình.
"
"Cháu thật sự có thể đến đó sao.
" Dược sư Phan cũng kinh ngạc, chủng tộc nhân ngư này là hung hãn nhất, tuy dòng máu đã dần tàn lụi nhưng bọn họ không rời bõ vùng biển của thần ấy.
"Bọn họ nợ cháu một ân tình, cháu có thể đến đó để nhờ trợ giúp.
" Trần Vũ Phong thản nhiên nói.
Ông Quari nghe vậy càng thêm không tưởng được "Cháu thực sự đến đó chỉ để hỏi thôi sao, nhà tiên tri của bộ tộc đó được xem là dòng máu hậu duệ của thần viễn cổ đó, cháu có thể nhờ bọn họ nhiều hơn thế.
"
Trần Vũ Phong nghe vậy liền lắc đầu "Cháu không cần nhiều lắm, tính mạng của Baxa quan trọng hơn, nếu như chúng ta tìm được thuốc giải thì những người khác trong bộ tộc elf không chỉ bộ tộc của Alin đều sẽ được cứu.
"
"Vũ Phong.
" Alin đầy xúc động gọi, anh ta thật sự không biết phải đền đáp cậu như thế nào.
Dược sư Phan cùng ông Quari nghe vậy cũng nhìn cậu đầy dịu dàng, một đứa trẻ tốt bụng, có thể cậu đúng là số mệnh để thế giới này có một cuộc sống tốt đẹp hơn, nhưng nhân loại lại ngu muội không biết được chuyện đó mà dồn ép đứa nhỏ này vào con đường chết.
Tuy những bộ tộc lánh đời như bọn họ không quan tâm đ ến tranh đấu của nhân loại nhưng đây rõ ràng là sự tồn vong của cả thế giới này, nếu thật sự trong thế giới loài người cậu không còn nơi nương tựa thì những bộ tộc như bọn họ chắc chắn là hậu thuẫn phía sau của cậu.
"Quyết định vậy nhé, ngày mai cháu sẽ xuất phát, bên cháu không có pháp sư có thể cho chúng ta trao đổi bằng hình ảnh nên hơi bất tiện một chút, không biết anh ta có chịu theo cháu về hay không, nhưng cháu sẽ cố thử.
" Trần Vũ Phong nói, đối với tộc nhân ngư này cậu không nghi ngờ gì về việc họ sẽ rời đi lãnh địa của mình, nhưng có thể thử thuyết phục họ xem sao.
"Ta mong rằng cháu sẽ thành công, tuy bọn họ là những kẻ hung ác, nhưng nếu bọn họ nợ cháu chắc chắn bọn họ sẽ trả, đây là tự tôn của một chủng tộc.
" Ông Quari cười nói.
"Vâng ạ.
" Trần Vũ Phong gật đầu "Hai ngài nghĩ ngơi đi ạ, cháu không tiếp tục làm phiền.
"
"Ngủ ngon.
"
"Được, các cháu ngủ ngon.
"
Nhóm Trần Vũ Phong đáp lại rồi rời khỏi phòng.
Mạnh Kỳ nhìn cậu nói "Vũ Phong cậu chắc chứ.
"
"Không sao, chúng ta sẽ âm thầm di chuyển, tôi không nghĩ hành tung của chúng ta sẽ bại lộ khi dùng đường hầm không gian.
" Trần Vũ Phong vỗ nhẹ vai cậu ta an ủi.
"Nhưng không có gì chắc chắn cả.
" Alin cũng lo lắng nói, tuy cậu khiến anh ta cảm động nhưng an nguy của cậu mới là vấn đề hàng đầu, một khi mọi thứ quá tầm kiểm soát thì không ai trong số bọn họ thoát được.
"Mọi người hãy yên tâm, chúng ta sẽ tốc chiến, tốc thắng, dù sao đường đi đến bộ tộc nhân ngư cũng rất dễ lẩn trốn mà.
" Trần Vũ Phong thoải mái cười nói "Tôi chỉ sợ liên lụy đến mọi người.
"
"Cậu nói gì vậy.
" Mạnh Kỳ lạnh mặt nói "Chúng tôi sẽ không tách khỏi cậu, đừng hòng bỏ chúng tôi lại.
"
"Đúng vậy.
" Những người khác cũng gật đầu nói "Bọn họ lo lắng nhất chính là Trần Vũ Phong sẽ ôm hết mọi việc vào người, sợ bọn họ gặp nguy hiểm mà lẩn đi không nói một lời.
Trần Vũ Phong thở dài bất đắc dĩ "Tôi biết rồi, sẽ không hành động một mình.
"
"Mọi người cũng phải cẩn thận, dù chuyện gì xảy ra cũng phải lấy an toàn của bản thân đặt lên đầu.
"
"Được.
" Nhóm Mạnh Kỳ nhanh chóng đáp lời.
"Được rồi đi nghỉ ngơi đi, sáng mai xuất phát.
" Trần Vũ Phong gật đầu sau đó trở về phòng.
Đại Bạch từ nãy đến giờ vẫn im lặng, sau khi cậu vào phòng đóng cửa nó liền nhảy lên giường hừ lạnh nói "Ngươi thật ngu ngốc, nhân ngư là chủng tộc có thể thực hiện rất nhiều nguyện vọng cho người, nhưng