Chính thành Marata, nam tước Bara Ly ngồi xoay người nhìn ra cửa sổ,bên ngoài thành dân chúng tấp nập, người buôn kẻ bán đông đúc, có những kẻ mặc trang phục cực kỳ quái dị đang đi lại xung quanh, nhưng loáng thoáng bọn họ lại như vô tình nhìn về phía khu nhà nhiều căn nối lại này.
"Bọn chúng thật đáng nghi.
" Một ông lão chậm rãi đi vào thư phòng, ông đi đến gần anh rồi nói "Theo dõi chúng ta sao, không chắc đang nhìn xem cậu có mánh khóe gì.
"
"Trong chúng có một vài kẻ cầm dụng cụ điều tra pháp lực, quá mưu mô.
"
Bara Ly nghe ông nói liền gật đầu "Ngài có cảm thấy ông ta thật ngu ngốc không.
"
"Ông ta là kẻ mất trí, một tên chỉ coi trọng quyền lực.
" Ông lão mỉm cười nói "Thật may mắn khi ta quyết định rời khỏi ông ta, chỉ có lão điên cuồng kia mới vì vậ tư mà tiếp tục ở đấy.
"
"Chẳng sao cả, khi ta có đủ quyền hành, ngài ấy sẽ tự động chạy đến.
" Bara Ly thản nhiên nói, anh hiểu ông ấy hơn bất kỳ ai, bởi vì ông ấy chính là thầy của anh mà.
"Đúng là lão già chết tiệc.
" Ông lão lắc đầu thở dài.
"Lần này ngài đi không, chuyến đi này chưa chắc sẽ có thể trở về.
" Bara Ly hỏi.
Nhưng ông lão chỉ lắc đầu trả lời "Cậu sẽ không sao cả, lão già này đã xem cho cậu một quẻ rồi.
"
"Ha ha, tôi chỉ giỡn một chút mà thôi, chắc chắn tôi phải xây dựng lại địa lục này.
" Bara Ly bật cười nói "Tôi phải để ông ấy thấy con trai ông ấy sẽ thực hiện được mong muốn của ông ấy.
"
"Đúng vậy, cậu sẽ làm được.
" Ông lão gật đầu khẳng định, ước mơ của những người có mặt ở đây chỉ có một, xây dựng lại nơi này thành nơi mà tất cả nhân loại có thể sống bình yên.
"Vì mong muốn này, cho dù có đắc tội cậu ta tôi cũng không hối tiếc.
" Bara Ly thở dài "Nhưng thật tiếc nuối làm sao khi chúng tôi không thể trở thành một gia đình.
"
"Đứa nhỏ ấy sẽ hiểu cho cậu, nhưng nó.
" Ông lão lắc đầu không nói hết câu, nhưng ý của ông không cần phải nói ra thì cả hai đều hiểu được.
Số phận nghiệt ngã.
"Cậu sẽ dẫn theo ai đi cùng.
"
Bara Ly trầm ngâm một chút liền nói "Lan, Ravi, Odan, Tali cùng LiLi.
"
"Tốt, ta sẽ ở lại giữ thành cho cậu, chuyến này đi có thể để Adam ở lại.
" Ông lão gật đầu rồi nói.
"Tôi không làm được.
" Bara Ly nhìn ông lão đầy u thương.
"Cũng đúng, ông ấy cũng cố chấp chẳng khác gì chúng ta.
" Ông lão cũng thở dài u buồn.
Người biết trước tương lại chưa chắc có thể thay đổi nó, nhưng kẻ cố chấp càng biết sẽ càng đâm đầu vào càng không thể ngờ được.
Làm chuyện lớn không bao giờ được lùi bước, một khi đã lùi bước thì bao công sức sẽ hoàn toàn sụp đỗ, ông Adam là như vậy mà tất cả bọn họ cũng là như vậy.
"Chỉ mong tôi đã cố gắng hết sức.
" Bara Ly nhìn lên bầu trời qua cửa sổ.
"Đứa nhỏ đó sẽ ổn thôi, tâm hồn ấy không thể nào ngã gục được.
" Ông lão nhìn theo Bara Ly, ánh mặt trời chiếu sáng khắp nơi, thật sự ấm áp.
"Chỉ mong là vậy.
" Bara Ly gật đầu.
Hai người nói xong liền bất đầu rơi vào trầm tư, cho đến khi cánh cửa thư phòng lại một lần nữa được mở ra.
"Chủ nhân, mọi thứ đã được chuẩn bị đầy đủ.
" Một binh sĩ quỳ xuống nói.
"Được, mọi người cứ nghi ngơi