"Bà ơi, cháu lấy những thứ này.
" Để những thứ đã chọn lên quầy, Trần Vũ Phong cười nói.
Bà lão nhìn sơ qua sau đó híp mắt nhìn thanh kiếm đen rồi nhìn cậu thở dài nói "Hay cậu chọn cái khác đi, ta nghỉ thanh kiếm này không giúp gì được cho cậu đâu.
"
Trần Vũ Phong ngạc nhiên trước lời của bà nhưng vẫn lắc đầu "Không sao ạ, cháu chỉ thấy nó đẹp nên mới mua.
"
Bà lão kinh ngạc nhưng vẫn nói tiếp "Thật ra nó không phải kiếm do ông nhà ta chế tạo ra, ta cũng không biết ông ấy đã lấy nó ở đâu nhưng thứ này đã ở trong tiệm này rất lâu rồi, nhưng chẳng ai ngó đến nó cả, ta nghỉ nó quá yếu nên mới không được chọn lựa.
"
"Cảm ơn bà đã nói cho cháu biết, nhưng cháu sẽ không đổi đâu bà cứ tính tiền cho cháu đi ạ.
"
"Được rồi, tổng cộng 12000 C.
"
Trần Vũ Phong lấy tiền rồi đưa cho bà, tuy cậu biết thiết bị dịch chuyển rất đắt nhưng không ngờ đắt như thế, thanh kiếm của cậu chắc chỉ mất 2000 đến 3000 C là cùng.
Nhưng Trần Vũ Phong hoàn toàn không biết số tiền bà lão nói ra hoàn toàn không tính thanh kiếm vào, nếu không chắc cậu sẽ bị sốc với giá tiền của một cái thiết bị dịch chuyển.
"Vậy cháu đi trước, tạm biệt ạ.
"
Bà lão mĩm cười vẫy tay chào "Có thời gian nhớ ghé thăm bà.
"
"Vâng ạ.
"
Trần Vũ Phong rời khỏi tiệm Sắt rồi đi đến tiệm Phong Vân, lần này cậu đến không phải để bán đồ mà là mua một ít dược liệu.
Mở cửa đi vào, nhân viên quen thuộc chào hỏi rồi mời cậu lên tầng, nhưng cậu khoát tay nói.
"Tôi đến mua thảo dược.
"
"Vậy cậu cứ xem tự nhiên.
" Nhân viên gật đầu rồi trở lại vị trí của mình.
Lần đầu tiên Trần Vũ Phong tham quan sảnh thuốc ở đây, mỗi lần đến đây cậu đều trực tiếp lên tầng l giao dịch rồi rời đi, lần này cậu phải tham quan mới được.
Sảnh trưng bày rất nhiều được liệu cùng thuốc, chúng được chia thành hai bên, sắp xếp rất gọn gàng cùng tỷ mỹ, có nhiều loại quý hiếm sẽ được bỏ vào lòng kính tránh cho khách hàng vô ý làm hư hại, mỗi chỗ để đều có nhân viên đứng canh.
Trần Vũ Phong tham quan một vòng rồi đi lại nơi để thuốc hồi phục thể lực, cùng thuốc trư thương cấp cao.
"Lấy cho tôi mỗi loại sáu viên cảm ơn.
"
Nhân viên cẩn thận lấy rồi đóng gói kỷ càng sau đó đưa cho một nhân viên khác để họ đi đến quầy tính tiền.
Trần Vũ Phong đi theo nhân viên ra quầy nhưng không ngờ gặp được ông Long Qua đang đứng ở đấy.
"Chào ông ạ.
"
"Ừm, sao không lên trên.
" Ông Long Qua nhìn qua hỏi.
"Cháu chị đến mua đồ ạ, không định làm phiền đến ông.
"
"Cậu có ý gì, phiền với không, định làm gì nói cho lão già này nghe một chút.
"
Dường như hiểu thấy suy nghỉ của cậu ông Long Qua nghiêm mặt nói.
Trần Vũ Phong lắc đầu mĩm cười "Đúng là không giấu được ông.
"
"Nói đi.
" Ông Long Qua nhướm mày.
"Cháu định đi ngao du khắp nơi, hôm nay chúng cháu sẽ khởi hành.
"
"Cậu, không cần phải như thế.
" Ông nhìn cậu nhíu mày, cả người ông đều cảm thấy khó chịu.
Biết được cậu vài năm ông cũng nhìn khá rõ tính cách của cậu, đối với một lão già trãi qua nhiều thứ như ông thì khi nhìn thấy người đơn thuần như cậu liền không nhịn được mà quan tâm, nhưng lần này ông không thể nói ra sự thật cho cậu, nhưng khi nhìn cậu cố chấp về việc tìm kiếm một người mà từ bỏ cuộc sống nhàn hạ khiến ông khó chịu.
"Không có ạ, lúc trước cháu đã định thế rồi chỉ là thời gian thực thành sớm hơn dự định mà thôi.
" Trần Vũ Phong biết ông lão đang nghỉ gì, nhưng cậu sẽ không từ bỏ quyết định của mình.
"Được rồi, đi đường cẩn thận nếu được nhớ về thăm lão già này.
" Ông Long Qua không nói gì nữa, khuôn mặt ông đầy thở dài cùng buồn bã.
Trần Vũ Phong nhì ông như thế liền lấy ồng, dùng hai bàn tay vỗ nhẹ lưng ông giống như một hậu bối bình thường an ủi người thân của mình trước khi rời xa nhà.
"Cháu đi đây, tạm biệt ông.
"
Buông ông ra Trần Vũ Phong cầm lấy thuốc mình mua rồi đưa tiền cho