Bịch, bịch, bịch, xào xạc, xào xạc.
Những tiếng bước chân hỗn loạn vang lên, mặt đất run chuyển, đoàn người Trần Vũ Phong một đêm không ngủ nên khi nghe tiếng động kỳ lạ liền đồng loạt mở mắt đứng dậy.
“Tiếng động còn khá xa, mọi người chuẩn bị sẵn sàng nào.
” Ra nhìn về hướng phát ra tiếng động nói.
Bisơ cũng đứng dậy khoát tay với đoàn người “Ta phải trở lại với thương đoàn của mình đây, hẹn gặp lại các người sau.
”
“Tạm biệt.
” Mạnh Kỳ gật đầu.
Sau khi Bisơ đi xa, đoàn người liền nhanh chóng chạy về phía cổng dẫn đến nội thành.
Tinh, tinh, tinh, ba hồi chuông vang lên khắp thành, một tiếng nói cùng lúc phát lên vang vọng khắp nơi.
“Quái thú tập kích, quái thú tập kích, mọi người chuẩn bị tập trung.
”
Tiếng nói lặp lại lần thứ ba liền dừng lại theo sau đó là những tiếng rống to của những con quái thú.
Đoàn người Trần Vũ Phong chạy gần đến cổ liền thấy rất nhiều người từ giữa trung tâm chính thành chạy ra.
Con đường đi vào nội thành hiện tại ngập tràn quái thú, từ những con nhỏ đến những con to, tất cả quái thú bên trong cánh rừng tràn hết ra ngoài.
Bọn chúng đứng trước cổng như đang chờ đợi cái gì đấy, nhưng sau khi thấy con người xuất hiện thì chúng liền lao vào, số lượng đông đảo đến nổi cổng thành đã bể nát càng thêm lan rộng, bức tường bao quanh chính thành gần như hoàn toàn đổ nát, ngoại trừ cánh cổ dẫn ra ngoài lãnh hổ được bảo vệ để tránh việc những con quái thú chạy ra khỏi lãnh địa thì hầu như tất cả ở chính thành đã bị phá hủy.
"Bọn chúng tuy ít hơn nhưng càng ngày càng có nhiều con mạnh hơn.
"
"Không ngờ bọn chúng có một triệu hồi sư giỏi như vậy.
"
"Dường như còn mạnh hơn ngài Riu.
"
"Hôm nay đã là ngày thứ mấy rồi nhỉ, sao bọn chúng vẫn còn nhiều như thế.
"
"Mệt mỏi quá, thật muốn về nhà.
"
"Vẫn chưa hoàn toàn giết hết đám thần giáo đó, bá tước cũng chẳng thấy đâu, thật muốn về nhà.
"
Những tiếng ồn ào huyên náo phát ra trong đoàn người, dường như những ngày qua đã hoàn toàn mai mục ý chí của bọn họ.
Sự bỏ mặc của bá tước càng làm cho những người liều mạnh hoàn toàn thất vọng, bọn họ muốn rời đi để lãnh địa này hoàn toàn biến mất nhưng lá chắn đã chặn con đường lui của, bây giờ chỉ có thể chống trội để sống sót mà thôi.
Sau khi quái thú tràn vào, những người khác liền nhanh chóng lao ra, đoàn người Trần Vũ Phong cũng chia nhau ra rồi lao vào trong trận chiến.
Không ai hiếu thắng mà lao vào một mình với những con quái thú, bọn họ đi theo nhóm cùng giúp đỡ lẫn nhau.
Bên nhóm thú nhân Ra chia đều theo sức mạnh của từng người, còn Trần Vũ Phong để cho bốn người Mạnh Kỳ đi cùng với nhau, còn cậu cùng Đại Bạch thì ở cùng nhau.
"Như vậy rất nguy hiểm.
" Anna lắc đầu nhưng Mạnh Kỳ đã vỗ nhẹ vai cô rồi sau đó nói với cậu một câu rồi rời đi.
"Đừng để bị thương.
"
"Các cậu cũng vậy.
" Trần Vũ Phong mỉm cười nói.
Nhìn thấy Như Yến cùng Yuta đi theo sau Mạnh Kỳ, Anna chỉ có thể bất đắc dĩ mà đuổi theo.
Nhin bóng lưng của bốn người lao vào trong những con quái thú Trần Vũ Phong liền đi theo một hướng khác, lúc nãy có vài con quái thú khá nhanh nhẹn chạy theo phía này.
"Meo.
" Đại Bạch chạy theo bước chân của cậu khẽ kêu một tiếng ánh mắt đầy khó hiểu.
"Không sao, để họ chơi đi, dù sao những con này không phải quá mạnh, ít nhất tách ra thế này có khi còn dụ