Tô Uyển Vân vì A Đẩu khóc bất ngờ nên không kịp đề phòng, nghe đối phương đoán được mình mang theo cốt nhục của chúa công, thất sắc than thầm. To Uyển Vân vội điểm thuỵ huyệt A Đẩu, rồi vòng tay cởi giáp quấn chặt đứa trẻ thơ lại. Đứa bé bị điểm huyệt nên ngủ mê man, không biết rằng tai họa gần kề.
Tô Uyển Vân quay đầu sang nói với Triệu Vân:
- Tướng công. Chắc chắn chúng sẽ không để cho chúng ta vượt qua chúng dễ dàng. Tung tích đã lộ, chúng ta đành tận lực phá vây mà thôi.
Triệu Vân gật đầu hiểu ý, cười nhạt bảo Điển Thanh và Thập Bát Phi Ma:
- Trước sau gì thì ta và các ngươi cũng không tránh được một trận tử sinh, chư vị có thể cho biết ai là người đã xếp đặt ngần này cao thủ cho cuộc chặn đường này được không?
Tam Phi Ma là một người cao gầy, gã mỉm cười cất tiếng nhừa nhựa nói:
- Thế ngươi tưởng Tào Thừa Tướng là người không biết trời đất là gì à? Đường các ngươi từ đây về cầu Trường Bản thiên binh vạn mã đã được bố trí, thừa tướng tự hiểu một kẻ được giao nhiệm vụ bảo vệ gia quyến Lưu Bị mà đơn thương độc mã cùng Tứ Vệ xông xáo khắp nơi trong trận tiền, ắt có nguyên do đặc biệt. Lần này, quả chúng ta đã gặp may, thằng độc tử của Lưu Bị giá trị vô cùng.
Lôi Đao Lê Trung lạnh lùng thay mặt chủ tướng đáp:
- Chủ tướng ta hỏi cho vui đấy thôi. Tào Tháo dù là con cáo già nhưng thiên binh vạn mã cũng không thể ngăn được chúng ta đâu.
Dứt lời, Lê Trung rút chuỷ thủ và Lôi Hoả Đao cầm sẵn trong tay đứng đấu lưng với Không Không Đạo Vương Vĩnh Thượng, bảo vệ hai mặt tả, hữu Tô Uyển Vân, phía sau đã có Tàn Hồn Kỳ Hứa Hùng.
Triệu Vân lúc này mới cất giọng khiêu khích :
- Điển Thanh, ta nghe nói ngươi là độc tử của Mãnh Long Điển Vi, võ nghệ cũng đủ đuổi gà bắt chó. Liệu ngươi có dám đơn đả độc đấu với ta một trận thư hùng không? Cha ngươi cũng khá nổi danh, nhưng đời lại có câu ‘Cha hùm sinh con chó’, ta muốn chứng nghiệm câu đó xem sao ?
Điển Thanh nóng mắt, gầm lên như sấm :
- Hừ, ngươi đã muốn chết thì ta cũng chiều, dám nhục mạ ta, ngươi hết đường sống rồi.
Cùng với việc Kim Ưng Thiên Vương Điển Thanh xốc ngựa lao tới Triệu Vân, Thát Tinh Môn Thập Bát Phi Ma cũng lập tức xông vào, thay phiên nhau tấn công Lê Trung, Vĩnh Thượng và Hứa Hùng. Trận pháp Thập Bát Yêu Trận chủ về chiến thuật đánh xa luân chiến, vô cùng hiểm độc, Tứ Thiết Vệ của Triệu Vân không kịp nghỉ tay.
Lôi Đao Lê Trung là học trò của An Nam Đao Thánh, ngoài phép đánh đao nhanh như điện xẹt, mạnh tựa Lôi thần, Lê Trung cũng là người có tính tình bộc trực, ngay thẳng, đôi lúc còn được coi là nóng nảy. Trước trận thế nguy hiểm của Thập Bát Phi Ma, Lê Trung máu nóng dồn lên đầu, cây Lôi Hoả Đao như con rồng lửa, bay lượn tung hoành khắp nơi, Lê Trung vào trận như một thiên thần. Thấy đối phương cứ lượn như đèn cù xung quanh, đao kiếm đâm tới tua tủa, Lê Trung nóng mắt, hét lên một tiếng, Lôi Hoả Đao xuất kích, nhằm vào phương vị đám Phi Ma xốc tới.
Tên Phi Ma đầu tiên bị đánh dội trở lại là Cửu Phi Ma, hắn sử dụng một cây Ngô Câu Kiếm, mũi kiếm khoằm khoằm như lưỡi câu, cong vút, đầu sắc lẻm. Thấy Lê Trung bỏ đội hình chân vạc, lao về phía mình, đao quang hồng rực như một vầng mây lửa ầm ầm lao tới, Cửu Phi Ma nghiến răng, vung kiếm tận lực đỡ một đao Lê Trung giáng xuống như sấm sét, cánh tay Cửu Phi Ma tê dại, con ngựa chiến đang cưỡi cũng không chịu nổi áp lực đè xuống, phải khịu chân, lùi lại năm sáu bước mới trụ vững.
Tên Phi Ma thứ hai là Tứ Phi Ma thì không có diễm phúc như Cửu Phi Ma, thân hình hắn đứt làm đôi dưới chiêu đao Lôi Trung Tam Hiện quỷ khiếp thần kinh của Lê Trung. Chiêu đao này là chiêu khởi đầu trong bốn chiêu đao được ghi lại ở Lôi Đao Bí Phổ mà Lê Trung đã nhặt được, oai lực vô cùng mạnh mẽ. Nhưng ngược lại, cũng phải nói Thập Bát Yêu Trận không phải là hữu danh vô thực, trận thế luân chuyển liên hoàn, các vị trí đều hỗ trợ với nhau, chính vì vậy, dù Lê Trung đánh bật được Cửu Phi Ma và hạ sát được Tứ Phi Ma thì cũng không tránh được một đao, một kiếm chém vớt theo của Thất Phi Ma và Nhị Phi Ma. Đấy là còn may Tô Uyển Vân đã dùng Phi Đao chặn được một Thiết Phủ của Ngũ Phi Ma, nếu không e rằng Lê Trung cũng đứt đôi thân hình giống Tứ Phi Ma.
Phần Không Không Đạo Vương Vĩnh Thượng cũng vô cùng tức giận, biết rằng hôm nay lành ít dữ nhiều, trận thế bọn Phi Ma nếu không liều mạng thì khó có thể phá vây, Vĩnh Thượng giận dữ gầm lên, múa tít Thiết Côn, lao vào Thập Phi Ma. Nếu nói về đơn đấu thì chẳng ai trong Thất Tinh Thập Bát Phi Ma địch lại Lê Trung hay Vĩnh Thượng. Chính vì vậy Thập Phi Ma vô cùng hoảng sợ, vội bỏ ngựa nhảy lùi ba bước.
Lục Phi Ma và Thập Tam Phi Ma vội chém vào lưng đối phương để giải nguy cho hắn, nào ngờ, Vĩnh Thượng đã quyết tâm đổi mạng với kẻ thù nên không thèm tránh né. Vĩnh Thượng khua tít Thiết Côn, thúc ngựa lao thẳng vào Thập Phi Ma, bỏ mặc hậu tâm trống trải. Thập Phi Ma ré lên thảm thiết, thân hình bị Thiết Côn quét trúng sống lưng, gãy gập làm đôi. Ngược lại, lão trộm già Vĩnh Thượng cũng bị vướng hai đao vào lưng, máu tuôn xối xả.
Vĩnh Thượng cắn răng quay phắt lại, xuất chiêu Nhi Ngã Đồng Quy, trường côn như mũi tên bay vào ngực Lục Phi Ma. Lục Phi Ma và Thập Tam Phi Ma kinh hãi trước sự kiên dũng và cách đánh liều mạng của Vĩnh Thượng, vội vận toàn lực hợp công chống đỡ. Tiếng sắt thép chạm nhau vang rền, Lục Phi Ma gào lên ghê rợn, ngã lăn khỏi mình ngựa, ngực mở tung nát bét, nội tạng bị chấn nát.
Không Không Đạo Vương giờ đây toàn thân đẫm máu, một côn đánh chết Lục Phi Ma, Vĩnh Thượng đổi lại phải nhận lãnh thêm hai đao vào vai và đùi, một của Thập Tam Phi Ma, một của Đại Phi Ma vừa lao đến chi viện.
Tán Hồn Kỳ Hứa Hùng thấy đồng bạn cùng thọ trọng thương, căm hận quát vang, nghiến răng xuất chiêu Bạch Vân Yên Tỏa, bảo kỳ vun