Lâm Lang mắt nhìn chỗ ngồi trống rỗng phía trước mặt.
Trên bàn có một quyển tiểu trát theo gió thổi lật lên từng trang, nàng ảm đạm cười cười, cười đến vài phần chua chát.
Hải Lam hỏi nàng là ai, nàng sao có thể nói cho Hải Lam biết, nàng là đến từ Tây Lương hoàng triều kia, là một vương triều cùng Đông Lăng giống nhau, đều tồn tại ở Vân Thương đại lục.
Chỉ có điều, thời điểm khi Hải Lam tới Đông Lăng thì Tây Lương đã không còn tồn tại nữa rồi.
Mấy trăm năm trước, vương triều này đã bị Tây Lương vương Long Vô Sương phong ấn trụ, cả một vương triều cứ thế trong một đêm đã biến mất.
Người bên ngoài tới gần lãnh thổ Tây Lương, chỉ nhìn thấy sương tuyết bay đầy trời, không có một chút độ ấm, phàm là con người chỉ cần tiến vào trong một bước, liền lập tức đông cứng mà chết.
Người ở những nơi khác đều nghĩ người dân Tây Lương sớm đã chết sạch, tuyệt không nghĩ đến người dân Tây Lương lại đang hưởng cuộc sống hưng thịnh, an vui ở đây.
Con dân Tây Lương được Long Vô Sương làm phép, khiến họ không sợ rét lạnh, nhưng cũng không cách nào rời khỏi vương thổ một bước, mà người ngoài lại không thể tiến vào.
Có một số ít người được Long Vô Sương đưa lên thiên giới, thành thần tiên, mà Lâm Lang chính là một trong số đó.
Long Vô Sương có khả năng phong ấn một quốc gia như vậy, bởi người này chính là con của thiên đế Long Phi Ly.
Hắn sinh ra đã được nhận một nghĩa phụ có linh lực cường đại, lại còn được thiên đế Long Phi Ly giúp đỡ.
Long Phi Ly nguyên là Tây Hải Long Vương, sau đầu thai chuyển kiếp trở thành quốc vương Tây Lương, trải qua hết số kiếp, liền truyền ngôi cho người con duy nhất của mình là Long Vô Sương, mang theo thê thất trở về thiên giới, trở thành thiên giới tân quân.
Thiên đế hợp sức cùng Long Vô Sương đem Tây Lương đóng băng, cũng bởi vì mấy trăm năm trước thiên giới xảy ra đại biến.
Có ba vị chủ Phật ở thiên giới cho rằng Long Phi Ly tính tình âm tàn, không thích hợp đứng đầu thiên giới, cho nên liên thủ với không ít thần tướng thiên giới vốn có dã tâm hòng đối phó với Long Phi Ly.
Long Phi Ly thượng đế vị là được Vạn phật chi tổ Phi Thiên thừa nhận, nhưng thời