Sau đó không biết sao lại bị hắn bế đến đặt lên giường.
Trong lúc mơ mơ màng màng ngủ, nghe trong phòng vang lên tiếng động rất nhỏ.
Kiều Sở hơi mở mắt nhìn, thấy Thượng Quan Kinh Hồng đang cúi đầu ăn cơm, mới sực nhớ vừa rồi hắn chỉ lo đùa nàng, chính mình còn chưa có ăn.
Dường như cảm nhận được ánh mắt của nàng, hắn ngẩng đầu nhìn lại.
Ánh mắt hai người va chạm, Thượng Quan Kinh Hồng đột nhiên hạ bát đũa xuống, lấy khăn lau miệng, xong đi đến bên giường.
Kiều Sở cảm thấy hơi mất tự nhiên, vì thế liền nhắm mắt lại.
Có trọng lực đè xuống giường, hắn vừa nằm xuống bên cạnh, kéo nàng vào trong lòng.
Kiều Sở cũng đang mệt mỏi, cũng không biết có phải vì đang mang thai hay không, nên mặc dù không muốn để cho hắn ôm, nhưng người lại rã rời đến chả muốn động đậy gì cả, cứ thế mà bất động nằm trong lòng hắn, chỉ chốc lát sau là chìm vào giấc ngủ.
“Kiều Sở, nàng trở nên vui vẻ như thế, có phải vì hai ngày sau đã có thể rời khỏi ta? Cho dù ta có làm cái gì đi nữa cũng đều không được, phải không?”
Thượng Quan Kinh Hồng đăm đăm nhìn nữ nhân nằm im trong lòng, cười tự giễu.
Người nàng có chút lạnh, lạnh giống như mưa rơi bên ngoài cửa sổ, ôm chặt lấy nàng, Thượng Quan Kinh Hồng nhắm mắt lại, trong lòng cũng là một mảnh lạnh lẽo.
Rất nhanh hắn lại mở choàng mắt ra, một tia tàn nhẫn xẹt qua trong mắt.
Qua một lúc lâu mới nhẹ nhàng vỗ chưởng, lão Thiết đẩy cửa tiến vào.
“Ân, ngày mai…….Thiết thúc, thay ta chuẩn bị vài thứ, mới đây khách điếm Ngọc Khí của ta đã nộp tiền lại đây rồi đúng không?
*****
Kiều Sở bất đắc dĩ phát hiện, chất lượng giấc ngủ của mình dạo gần đây kém đi rất nhiều, cho dù tiếng động rất nhẹ, cách một lớp màn, từ cửa phòng truyền đến, cũng khiến cho nàng phải thức giấc.
“Gia, ám vệ vừa báo, nói Tông đại nhân đã đến rồi, hiện tại đang chờ người ở gian nhà trúc, Ngũ gia cùng phu nhân có lẽ cũng không lâu nữa sẽ có mặt”
Phương Minh giảm thanh âm đến mức thấp nhất.
Kiều Sở vỗ vỗ cái đầu nặng nề đau nhức, Thượng Quan Kinh Hồng dường như cũng biết nàng đã tỉnh, giọng nói lướt qua bên tai nàng: “Sở nhi, ta ra ngoài một lát, chốc nữa sẽ quay lại”
Nàng mơ hồ không rõ đáp: “Không cần, không cần quay lại chỗ ta……….”
Trên môi đau xót, nàng bị hắn hung hăng cắn cho một cái, nàng bị đau, thấp giọng mắng, liền cũng không chút khách khí mà cắn lại hắn, còn hắn thì như nổi điên cái gì lại không ngăn nàng, cũng không thèm trả đũa, hai tay chỉ gắt gao nắm lấy hai vai nàng, để mặc cho nàng tùy ý cắn.
Cảm nhận được vị ngọt tanh thấm vào đầu lưỡi, Kiều Sở giật mình tỉnh lại, đập vào trong mắt là gương mặt của Thượng Quan Kinh Hồng, khoảng cách vô cùng gần, hắn cầm lấy thiết mặt trong tay…….Có vẻ như gần đây thời gian hắn không mang mặt nạ càng lúc càng nhiều hơn.
Môi của hắn bị nàng cắn rách chảy cả máu, nhưng hắn không lau đi cũng không nổi cơn thịnh nộ, trái lại chỉ thản nhiên nhìn nàng.
Kiều Sở cả kinh, hoàn toàn tỉnh táo lại, nàng cũng không biết là nên nói cái gì cho phải, bản thân đã tính dứt khoát không nói, nhưng cuối cùng vẫn mở miệng phụ họa một câu: “Ngươi đi đi”
“Thấy nàng ngủ say nên ta không đánh thức nàng dậy.
Chờ ta trở về cùng dùng bữa khuya”
Thượng Quan Kinh Hồng hạ giường mang giày, giọng nói có chút lãnh ngạnh ném về phía nàng, giống như hắn lúc này cùng lúc ăn cơm trưa là hai người hoàn toàn khác nhau.
Kiều Sở theo khe hở của màn bị Thượng Quan Kinh Hồng vén lên mà nhìn ra ngoài, liếc mắt liền thấy sắc trời đã tối, trời thì vẫn còn mưa, bên ngoài là một mảnh đen đặc, trên hành lang đã thắp lên vài ngọn đèn.
Lúc này mới biết thì ra mình đã ngủ lâu như thế, thậm chí còn qua cả giờ cơm tối.
Hắn xưa nay đã là người tính khí thất thường, vì thế Kiều Sở cũng không để ý nhiều, ánh mắt tùy ý rơi xuống giường, liền nhìn thấy bên cạnh có một quyển sách y học, mà trên tiểu tháp đặt trước giường còn có thêm một đống sách nữa.
Nàng cũng không quan tâm lắm, chỉ nghĩ có lẽ là Thượng Quan Kinh Hồng vừa đọc nó, bởi hắn trông không giống loại người có thói quen ngủ trưa, chỉ không nghĩ tới là hắn không xử lý chính vụ mà lại đi đọc sách y, lẽ ra mấy thứ này không phải là thứ hắn cần quan tâm mới phải chứ.
Miệng chỉ nói: “Lang tiểu thư đã trở lại rồi, ngươi làm chuyện ngươi nên làm đi, không cần qua bên này cùng ta, đến chỗ nàng bên kia đi, như vậy đối với ai cũng tốt cả”
Thân thể Thượng Quan Kinh Hồng cứng