Mặc dù trước đó Hạ vương cũng từng thỉnh cầu hắn trợ tá cho mình thành đại nghiệp , nhưng tâm hắn lại không coi đó là một lời thỉnh cầu, bởi vì đó là việc mà hắn sẽ tình nguyện làm_một việc vốn dĩ sẽ không ảnh hưởng gì đến hoàng đế.
Hắn khi ấy đã hỏi nữ tử dịch dung đó là ai, nhưng Thượng Quan Kinh Hồng lại không chịu nói.
Nhưng hắn vẫn đồng ý thả hai người bọn họ đi.
Thẳng cho đến một đêm nọ, sau nhiều lần cân nhắc, hắn quyết định bí mật đi gặp Thượng Quan Kinh Hồng lúc đó đã bị đình chỉ lâm triều, nhàn rỗi ở nhà.
Hắn đoán chuyện ngày đó ở phủ thái tử không có đơn giản như vậy, hoàn toàn không phải là Thượng Quan Kinh Hồng cố ý khiêu khích Thượng Quan Kinh Hạo.
Hắn tuy vẫn tận lực trợ giúp Thượng Quan Kinh Thông, nhưng cũng thấy thương cảm cho Thượng Quan Kinh Hồng vì thành quả bao nhiêu năm khổ công của hắn nay đã bị hủy hoại.
Mặc dù hắn nhất thời vẫn chưa đoán ra được chân tướng sự việc, nhưng hắn biết nữ tử kia nhất định là mấu chốt.
Thời điểm hắn đến Duệ vương phủ thì Thượng Quan Kinh Hồng đang uống rượu…nhìn thấy hắn đến, Thượng Quan Kinh Hồng chỉ miễn cưỡng cười, mời hắn cùng uống.
Hắn nguyên bản vẫn băn khoăn không biết liệu Thượng Quan Kinh Hồng có cho hắn biết nữ tử kia là ai hay không.
Trong lòng so đo, ngược lại không có hỏi, chỉ im lặng cùng uống rượu.
Thượng Quan Kinh Hồng uống đến say khướt…Hắn hạ giọng khách sáo vài câu, cuối cùng theo trong những lời nói mơ hồ vô nghĩa của Thượng Quan Kinh Hồng mà lờ mờ đoán ra được nữ tử kia là ai.
Hoàng đế kỳ thực tâm vẫn tồn nghi vấn, nhưng hắn thì đã đồng ý sẽ che giấu sự việc __Thượng Quan Kinh Hồng có lẽ cho rằng hắn sẽ không thể từ trong miệng Thượng Quan Kinh Thông mà hỏi ra được cái gì, hắn giúp Thượng Quan Kinh Thông cho nên sẽ không đem chuyện “thích khách” dịch dung báo cho hoàng đế biết.
Nhưng sau đó có một đêm, hắn đã đưa ra quyết định dứt khoát tiến cung, đem sự tình từ đầu chí cuối kể ra hết cho hoàng đế nghe………
Hoàng đế vô cùng giận dữ.
Đồng thời nổi giận đối với cả ba đứa con được chính mình yêu thương nhất.
Nhưng hắn biết, hoàng đế kỳ thực vẫn một mực chờ Thượng Quan Kinh Hồng tỏ thái độ.
Hoàng đế đang chờ Thượng Quan Kinh Hồng tự tay giết chết Kiều Sở.
Hoàng đế đã không có cách nào để chấp nhận được nàng, cho dù nàng có đang mang thai hoàng tự.
Nữ tử có thể sinh được long mạch trong thiên hạ không hề thiếu, chỉ cần các hoàng tử nguyện ý.
So với thiên hạ, nữ nhân có được tính là gì.
Nếu Thượng Quan Kinh Hồng thẳng tay giết chết Kiều Sở, hắn biết, hoàng đế nhất định sẽ trả lại binh quyền cho hắn ngay lập tức.
Có một đêm, Thượng Quan Kinh Hồng đột nhiên bí mật tiến cung, cùng hoàng đế thức trắng đêm nói chuyện.
Không ai biết đêm đó hai người đã thương thảo cái gì.
Sau đó hoàng đế đã nói cho hắn biết, rằng Kinh Hồng rất có thể sẽ giết Kiều Sở.
Về sau Thượng Quan Kinh Hồng mỗi đêm đều đến Thiên Hương các, hắn tựa hồ là đã yêu thảm Kiều Sở, cho nên mới muốn tìm kiếm một nữ tử có thể thay thế cho nàng.
Sau đó sẽ giết vị sủng phi mà hắn sủng ai kia….
Nhưng đêm đó Kiều Sở lại đột nhiên xông vào Thiên Hương các.
Khi đó, hắn đứng sau lưng hoàng đế, nghe hoàng đế nhắc nhở Trang phi, Trang phi lúc ấy rất kinh ngạc, tựa hồ không hiểu chuyện gì đã xảy ra, điều đó hắn hoàn toàn thông cảm.
Hơn nữa hắn cảm giác là tâm tình hoàng đế khi đó kỳ thực rất tốt.
Nhưng sau khi Kiều Sở xuất hiện, hoàng đế liền hồi cung, chỉ phân phó hắn nghĩ cách bí mật đoạt lại Thôi Minh Sương từ tay Thuần Phong, cùng tất cả nữ tử trước đó đã bị Thuần Phong cường lực chiếm đoạt.
Hoàng đế cười lạnh, nói con dân của Đông Lăng há có thể nào để rơi vào trong tay bọn Tây man tử đó?
Nhưng hắn vẫn có cảm giác là chuyện Thiên Hương các kỳ thực chẳng đơn giản như thế.
Nhưng mặc kệ thế nào, sau đó hoàng đế lại lần nữa chết tâm.
Sau khi hồi cung, hoàng đế đã nói, Hải Băng, ngươi có nhìn thấy ánh mắt lão Bát nhìn di nữ kia hay không, hắn sẽ không giết nàng, trẫm dám lấy mọi thứ ra đánh cược như vậy, thậm chí là cả thiên hạ này!
Hôm sau, hoàng đế đem toàn bộ quyền chấp hành hai bộ còn lại của Thượng Quan Kinh