Phương Huyên Dao nhìn thấy Hạ Thanh Tây khỏe mạnh, đầu tiên là không nhịn được chua xót, nhưng giây sau liền nhìn thấy hai tay đang nắm của hai người kia, ánh mắt lóe lên tia không thể tin, lảo đảo một bước, cô đến trễ một bước rồi sao?"Tây, Tây Tây." Môi cô run run.Hạ Thanh Tây có chút ngẩn ra, ngón tay hư nhược vẫn còn năm lấy cổ tay Trác Tri Vi, phản ứng của anh trai đã chứng minh tất cả những thứ này, nữ nhân này chính là Phương Huyên Dao, người nàng đã yêu hơn mười năm.
Nàng nhìn chằm chằm vào người này, cố gắng tìm kiếm một tia rung động.Nhưng sự thật là không có.Người đứng trước mặt nàng là người xa lạ, tâm Hạ Thanh Tây như mặt hồ không nổi sóng, bình tĩnh đến lạ thường.Điều này chắc chắn lo lắng của anh trai nàng là dư thừa, nàng không còn yêu người này nữa.Hoãn hoãn thần.Cùng lúc đó, Hạ Thanh Chu đi tới bên người Phương Huyên Dao, sắc mặt thâm trầm lại khổ sở, đây chính là người em gái khác hắn nhìn lớn lên, hắn từng ước nguyện sẽ bảo vệ bọn họ cả đời, nhưng hắn lại không ngờ có một ngày lại đi tới hiện trạng này.Hắn nhấc mắt, cau mày nói: "Tiểu Tây bị cô hại còn chưa đủ thảm sao? Tôi nghĩ chuyện chúng ta cũng đã nói rõ ràng...""Coi như năm đó Hạ gia có lỗi với cô, chúng ta cũng đã cửa nát nhà tan, cô còn chưa hài lòng sao?"Hắn chỉ về phía cửa: "Mời."Hạ Thanh Tây cân nhắc một lúc, đột nhiên nói: "Chờ đã!""Chị tìm tôi làm gì?"Phương Huyên Dao sửng sốt, lập tức mừng rỡ như điên.
Tây Tây nguyện ý nghe cô nói, vậy có phải là nàng nguyện ý tha thứ cho mình không?Cô vì kích động mà mặt có chút đỏ bừng, nói cũng không lưu loát: "Tôi, tôi đến thăm em một chút, tôi..." Đột nhiên cô có chút nghẹn ngào, buông xuống kiêu ngạo: "Tôi sai rồi...!xin lỗi."Nhìn dáng vẻ không chút đe dọa, Hạ Thanh Tây đăm chiêu nhìn cô.Sắc mặc Hạ Thanh Chu lập tức trở nên khó coi, ánh mắt lúc sáng lúc tối: "Tiểu Tây."Hạ Thanh Tây lắc đầu, nàng cảm thấy một tia quen thuộc từ trên người Phương Huyên Dao, nàng có quá nhiều nghi hoặc, người bạn gái trong quá khứ của nàng thực sự không phải là Trác Tri Vi sao? Tại sao không có cái bóng của Trác Tri Vi tồn tại trong quá khứ mà Hạ Thanh Chu nói với nàng.Còn có, người bị nàng liên lụy, bị bắt gian tại trận trên giường với nàng là ai? Khi Hạ Thanh Chu nói đến chuyện này, hắn chỉ lướt qua, vẻ mặt còn có chút kỳ quái.
Tại sao Phương Huyên Dao lại chọn người này, liệu có phải là Trác Tri Vi không...!Những bí ẩn này giống như là một tầng sương mù, bao phủ lên sự thật của Hạ Thanh Tây, khiến cho nàng không biết phải làm sao.Mấy ngày nay, Hạ Thanh Tây phát hiện ra nàng tựa như có thể nhớ ra một vài tình tiết khi nhìn thấy người quen, ví dụ như nhìn thấy Trác Tri Vi nàng liền nghĩ tới chiếc đồng hồ, nghe Hạ Thanh Chu kể lại nàng cũng nhớ ra điều gì đó, là một vài hình ảnh rời rạc...!Cho nên, nàng cũng muốn nói chuyện với Phương Huyên Dao xem có thể giúp nàng nhớ ra cái gì không."Em muốn nói chuyện với cô ấy." Hạ Thanh Tây vô thức dùng đôi mắt màu hổ phách nhìn Trác Tri Vi, thanh âm trong trẻo hỏi ý kiến của cô: "Được không?"Đôi mắt người này vẫn còn sạch sẽ đơn thuần như thời niên thiếu, nàng chưa từng thay đổi, nhưng cô đã già rồi, những năm tháng tĩnh lặng này tựa như đã mở ra một khoảng cách lớn giữa bọn họ, cô có tư cách gì đuổi theo ánh sáng sinh ra ở bên trong người này?Ánh mắt Trác Tri Vi phút chốc mờ mịt, cô cắn cắn môi, để bản thân phải lý trí đối mặt với chuyện này.Hạ Thanh Chu nhíu mày, vừa định từ chối: "Không được..."Nhưng Trác Tri Vi đã đáp ứng trước hắn một bước: "Được" Cô gật đầu.Tư thái trước sau vẫn ưu nhã, mê người không nói nên lời, lông mi cong vút, tim Hạ Thanh Tây càng đập kịch liệt hơn, sau đó lại nghe người kia dùng ngữ khí trầm ổn nói: "Có cần chúng ta ra ngoài không?""Được" Hạ Thanh Tây vô cùng vui vẻ nói.Nhìn thấy ánh mắt của Trác Tri Vi, chính là không thể chờ được nữa, miệng ngậm lấy vị đắng, cô chỉ là nói một đằng làm một nẻo hỏi một câu, ai biết được lại nhấc một tảng đá đập vào chân của chính mình...Đồng tử lóe lên, cuối cùng đứng lên, như dùng hết khí lực đi về phía cửa, đồng thời cũng kéo cổ tay Hạ Thanh Chu đang đứng ở cửa."Đi thôi.""Anh hiểu tính tình của em gái anh mà, anh không ngăn được em ấy, em cũng càng không được."Vẻ mặt Hạ Thanh Chu không rõ liếc nhìn Hạ Thanh Tây, giằng co một hồi mới thở dài thỏa hiệp.Như Trác Tri Vi đã nói, nếu chuyện Hạ Thanh Tây muốn làm, người khác liền không ngăn được.
Huống hồ, Hạ Thanh Chu cũng tin tưởng em gái mình, tuy nàng là người tùy hứng kiêu căng, nhưng vẫn có khả năng nhận thức mọi chuyện.
Hiện tại nàng đã biết Phương Huyên Dao đã từng đối xử với nàng như vậy, bất luận làm sao cũng sẽ không tha thứ cho người này."Được rồi" Hắn thấp giọng nói.Cửa mở, Hạ Thanh Chu và Trác Tri Vi không yên lòng hai người kia một mình một phòng, Hạ Thanh Tây nhìn Trác Tri Vi rời đi, ngây ngốc nhìn bóng lưng của Trác Tri Vi, rất lâu mới lấy lại tinh thần, đánh giá nữ nhân trước mặt.Rất xinh đẹp, cũng rất có khí chất, chỉ là không làm cho mình có cảm giác rung động như Trác Tri Vi.Đúng thế, dù sao cũng là người hại nàng một đời, không có thù hận cũng là tốt lắm rồi.Hạ Thanh Tây cũng lười nói chuyện, nàng có thể nhìn thấy Phương Huyên Dao đã thực sự hối hận, cho nên liền đi thẳng vào vấn đề: "Tôi có thể hỏi, tại sao chị lại đưa tôi lên giường với Trác Tri Vi không?"Phương Huyên Dao có chút không phản ứng kịp, vấp hai lần: "Cái, cái gì?"Nhìn thấy phản ứng của Phương Huyên Dao, Hạ Thanh Tây càng xác định người