Ôm lấy bạn tốt lệ rơi đầy mặt, Hạ Thanh Tây thoải mái cầm micro lên, không có bất mãn, không có xem thường, chỉ có ấm áp cùng cảm kích.
"Xin chào, tôi là Hạ Thanh Tây, Thanh là người đi ra từ bùn nhưng không bị vấy bẩn.
Tây trong phương Tây".
Nàng giới thiệu giống như khi xuất hiện lần đầu trên sân khấu.
Nghe thấy tiếng cổ vũ từ khán giả như một làn sóng nhiệt, tiếp tục nói: "Trên chặng đường này, tôi nhận được rất nhiều tình cảm, cũng nhận được rất nhiều tranh cãi.
Tôi thực sự phát huy không như người khác, cũng tại xếp hạng bài hát chủ đề thì quên lời."
"Từ khi tôi sinh ra, nhiều người đã đặt cho tôi nhiều cái tên.
Lúc đầu là con hoang có cha không có mẹ, sau đó là Hỗn Thế Ma Vương Hạ gia, cò có con gái của Hạ Đông Triệt..."
Mắt Hạ Thanh Tây dần đỏ lên, yết hầu chua xót: "Nhưng tôi nghĩ, ngoài những thứ này ra, tôi vẫn là Hạ Thanh Tây, một Hạ Thanh Tây có nhân cách độc lập."
"Là các bạn đã cho tôi vui sướng được là chính mình, giống như Tri Vi đã nói, mùa hè này được gặp các bạn là may mắn của tôi.
Trong ba tháng qua, các bạn cực khổ rồi! Cảm ơn!"
Hạ Thanh Tây cúi đầu thật lâu, nước mắt giàn giụa, cổ họng đau nhói, nàng nuốt xuống nghẹn ngào, tâm tình như một người hành hương, bước qua đường hoa, từ từ tiến về vị trí thứ hai.
Đây không phải là thứ hạng tốt nhất, nhưng đây là món quà tuyệt vời nhất mà fans của nàng đã đem hết toàn lực dành tặng cho nàng.
Trên sân khấu chỉ còn lại Đào Kính Hàn, nàng không khắc chế được mà lệ rơi đầy mặt, không khỏi đưa tay lên che miệng, quay lưng về phía khán giả.
Thanh âm nàng nghẹn ngào, bởi vì quá mức kích động khóc đến nấc cục khiến nàng nói không thành lời, chỉ biết một lần rồi lại một lần cúi đầu cúc cung.
Khán giả vỗ tay như sấm, bây giờ ván đã đóng thuyền, dù cho đánh bại Nãi Tích cùng Trác Việt (Trác Fans) cũng không thể không kính nể cô gái cứng cỏi trên sân khấu, vì nàng mà vỗ tay khen ngợi.
"Cảm ơn, cảm ơn các bạn."
Đào Kính Hàn biết chính mình phải lý trí, nên khóc nhưng mà phải có phong độ.
Độ hot của nàng khắp cả đại giang nam bắc, sống dễ chịu hơn hàng chục triệu người.
Nàng từng vật lộn ở đáy giới giải trí, nhưng đó là mấy năm trước.
Hiện tại, nàng xuất đạo liền được nhiều người quan tâm...!
Tất cả nàng đều biết, nàng nên thể hiện theo phong độ của một vị vương giả thu hoạch được ánh sáng của chính mình, không phải vì sau nhiều năm chật vật cuối cùng cũng được đền đáp xứng đáng mà mừng đến phát khóc.
Nhưng nàng vẫn không nhịn được, Hạ Thanh Tây đã từng chịu chỉ trích cùng tra vấn giống như nàng vậy, trên sân khấu này, vô số người trào phúng nàng nhặt hạt vừng làm mất dưa hấu, từ bỏ tổ hợp đang hot hiện nay đến tham gia một chương trình so tài, còn bị hai người Hạ Trác gắt gao truy đuổi.
"Sau khi trở về Trung Quốc, tôi rất hoang mang, cũng rất chật vật, thậm chí còn tự hỏi bản thân.
Đôi khi tôi tự hỏi liệu vinh quang trước đây của mình có phải là do may mắn không.
Bởi vì may mắn, làm thực tập được hai năm liền giành được quán quân cuộc thi rap, gặp được sáu thành viên có thể châm ngòi lẫn nhau, xuất đạo liền nhận được sự quan tâm nhiệt tình..."
"Mà lần này tôi không may mắn, gặp phải hai đối thủ mạnh...!Tôi thậm chí cũng từng hối hận vào đêm khuya, đặt câu hỏi liệu quyết định quay trở lại Trung Quốc của tôi có thực sự sai lầm hay không..."
"Nhưng mà, khi tôi đứng đây, nhận sự quan tâm của các bạn từ bên dưới, tôi biết rằng tất cả đều xứng đáng! Ở đây tôi có thêm người hâm mộ, là nguồn động viên lớn nhất mà các bạn dành cho tôi, tôi đã thấy đèn cổ vũ cùng băng rôn các bạn đã chuẩn bị cho tôi...!Tại thời điểm này, trong lòng tôi không sợ bất cứ điều gì cả!"
"Không có gì đáng sợ, bởi vì con đường này có các bạn đồng hành! Tôi có thể không ưu tú như các bạn nghĩ, nhưng tôi sẽ luôn nỗ lực để mình ưu tú hơn! Các bạn đã nói với tôi, chỉ cần nỗ lực liền sẽ đạt được!"
"Vị trí này mang theo ước mơ của chín mươi tám cô gái.
Tôi muốn mang theo mà tiếp tục bước đi! Cảm ơn tất cả các bạn!"
Khi Đào Kính Hàn ngồi vào chỗ.
Hai nghìn bên trong khán đài cùng hàng trăm triệu khán giả theo dõi buổi truyền hình trực tiếp chứng kiến kết thúc.
“Hôm nay, xin chúc mừng Wonders chính thức thành lập nhóm!”
Đêm của nhóm là kết thúc cũng là khởi đầu.
Bảy cô gái bước qua đường hoa, trong nhân sinh mở ra một chương mới.
Hành trình của họ là trời sao biển rộng!
…
Từ trước khi chương trình được phát sóng, 98 cô gái đã ký hợp đồng, công ty giải trí hai bên đã đạt thỏa thuận, cuối cùng hợp đồng của nhóm bảy người đều rơi vào tay công ty giải trí Vân Thư.
Miễn sau này không phải gặp phiền phức, ngoại trừ bộ phận nghệ sĩ, được chia thành bảy phần ba bởi Vân Thư Entertainment là công ty quản lý trước đó.
Cho nên, trong hai năm tới, bảy cô gái phải kiếm sống dưới quyền của Vân Thư Entertainment.
Chủ tịch của Vân Thư Entertainment họ Triệu, Hạ Thanh Tây cũng có nghe qua một chút, nàng phải gọi hắn là Triệu Thúc Thúc.
Không nể mặt sư thì cũng nể mặt Phật, cho dù nàng có nháo muốn bỏ chạy, phỏng chừng Chủ tịch Triệu cũng sẽ tươi cười đuổi nàng đi.
Hạ Thanh Tây có cả tự do cùng nhân quyền, cho nên nàng không thực sự quan tâm đến việc thay đổi công ty quản lý.
Sau khi phát sóng trực tiếp, các cô gái trở về ký túc xá ở lại một đêm, sáng hôm sau chính thức ký hợp đồng với công ty quản lý, bảy người chính thức thành lập một nhóm.
Vân Thư Entertainment đã chỉ định hai quản lý cho Wonders, mỗi người đều có trợ lý cùng vệ sĩ riêng, bọn họ sẽ có 5 ngày nghỉ phép, ai muốn về nhà thì về nhà, ai muốn trở lại công ty ban đầu thì trở lại công ty ban đầu, sau năm ngày gặp lại.
Bảy cô gái thu dọn đồ đạc đi qua từng phòng tập, phòng chuẩn bị quen thuộc, còn có bậc thang sân khấu nơi công bố thứ hạng các tuần.
Hạ Thanh Tây một tay ôm Trác Tri Vi, tay kia cầm vali, nhìn tòa nhà cao tầng mang theo niềm vui, giận dữ cùng nỗi buồn của họ, cảm thán: "Thời gian trôi thật nhanh a, đảo mắt liền trôi qua ba tháng."
“Đúng vậy, cảm giác như chúng ta vừa mới vào ngày hôm qua.” Đào Kính Hàn phụ họa theo, sau đó ánh mắt rơi vào tay hai người đang nắm lấy nhau, khinh thường liếc nhìn Hạ Thanh Tây: “Hai người cầm hành lý cũng muốn nắm tay sao?"
Hạ Thanh Tây liếc nàng một cái: "Nhân gia nắm tay cậu cũng muốn quản sao?."
"Cậu còn trả đũa? Là ai nói Tri Vi chỉ là bạn?!"
Đào Kính Hàn càng nhìn càng cảm thấy hai người kia có cái gì, đặc biệt là sau khi tổ chương trình trả lại điện thoại ngày hôm qua.
Như bao cô gái bình thường khác, nàng cũng thích lên mạng dạo chơi các siêu thoại.
Hôm qua, nàng đi qua siêu thoại Kính Đồng như thường lệ, nhìn các cô gái Kính Đồng phát cuồng vì cùng khuôn với W.S ngày hôm qua, dưới đáy là lời bài hát và phần rap trong.
Bọn họ vừa ra oán hận tình cừu cùng máu chó tới tấp, bên dưới edit bức ảnh này đến bức ảnh khác, phân tích nàng và Biên Tuế Đồng làm sao nhìn nhau thâm tình, làm sao nhìn mòn con mắt hận không thể lập tức chạy đến bên người đối phương, lại là làm sao tim đập thình thịch như nai vàng ngơ ngác đột ngột trở thành một chú hươu già...!
Nếu nàng không phải là người trong cuộc, phỏng chừng nàng sẽ bị những tấm