Đương nhiên, những yêu đạo cự bá này cũng không dám dễ dàng đụng chạm đến ranh giới cuối cùng của Lục Thánh. Giữa Lục Thánh với nhau bởi vì bản thân đã có mâu thuẫn nên không dễ dàng liên thủ, nếu thật sự đụng chạm đến lợi ích của Lục Thánh, thì những yêu đạo cự bá kia cũng không chịu nổi.
Miêu Nghị nghe được cũng hít một hơi khí lạnh, khó trách nói Tinh Tú Hải vô cùng hung hiểm, hơn nữa cực kỳ hỗn loạn, thì ra còn có một ít yêu đạo cự bá mà ngay cả Lục Thánh cũng phải lựa chọn quên lãng. Có sự tồn tại của những người này cũng khó trách Yêu Thánh Cơ Hoan khó có thể hoàn toàn giải quyết Tinh Tú Hải, cứ để nó hỗn loạn như vậy.
Cách nói Tinh Tú Hải là nơi khởi nguồn của Yêu Thánh Cơ Hoan, cho nên Cơ Hoan tương đối phóng túng, đoán chừng chỉ là mượn cớ dát vàng lên mặt mình, trên thực tế là không giải quyết được những yêu đạo cự bá kia.
Tóm lại toàn bộ Tinh Tú Hải mấy vạn hòn đảo và hải vực lớn lớn nhỏ nhỏ, chính là bị các loại yêu nghiệt cự bá chiếm đóng.
Mà vị trí hiện tại của Miêu Nghị đang ở trên địa bàn của Tây Phương Tú Chủ Tinh Tú Hải, tòa đảo này là lãnh địa của một vị Thương Viên Thống Lĩnh, Thương Viên Thống Lĩnh tên là Viên Khai Sơn, chính là một vị yêu tu tam phẩm, tương đương với tu sĩ cấp bậc Hồng Liên.
Nghe đến đây, Miêu Nghị không khỏi chột dạ hỏi:
- Ngũ Hoa phu nhân kia là thủ hạ của Thương Viên Thống Lĩnh ư?
Tu sĩ cấp bậc Hồng Liên không phải chuyện đùa, theo lão Bạch phân chia: nhất pháp tung hoành, nhị pháp ngự không, tam pháp phi thiên, tứ pháp vô biên, trong bốn cảnh giới lớn này, cấp bậc Hồng Liên đã đột phá cảnh giới nhất pháp tung hoành, đạt tới cảnh giới có thể ngự không phi hành.
Nếu thật sự trêu chọc loại yêu nghiệt này, vậy cho dù là cước lực của Hắc Thán cũng chỉ là cặn bã, chỉ sợ muốn trốn cũng không có biện pháp, nói không sợ là giả dối.
Bì Quân Tử lắc đầu nói:
- Ngũ Hoa phu nhân là tiểu thiếp thứ năm của Thống Lĩnh Bích Du Ba ở Bích Du thủy phủ bên ngoài ba ngàn dặm, cũng không phải là thủ hạ của Viên Thống Lĩnh.
- Bên ngoài ba ngàn dặm?
Miêu Nghị ngẩn người, khoảng cách này cũng xem như có chút xa, tức thì có chút kỳ quái nói:
- Tiểu thiếp của Thống Lĩnh Bích Du thủy phủ làm sao lại chạy đến trên địa bàn của Thương Viên Thống Lĩnh chiếm một mảnh đất? Chẳng lẽ Thương Viên Thống Lĩnh cũng không quản?
Hiện tại hắn đã có hơi hiểu được vì sao của cải của Chương Ngư Tinh kia rất là phong phú, thì ra là tiểu thiếp của người ta.
Bì Quân Tử cười khổ nói:
- Lúc đó sau khi Ngũ Hoa phu nhân chiếm địa bàn của tiểu nhân, sau đó tiểu nhân cũng tố cáo lên trên, kết quả sau đó mới biết, quan hệ giữa Bích Thống Lĩnh và Viên Thống Lĩnh không giống bình thường, hình như là huynh đệ kết nghĩa, nghe nói phải gọi Bích Thống Lĩnh một tiếng Đại ca, có tầng quan hệ này tự nhiên là thành như vậy, chẳng qua là ép uổng cho tiểu nhân.
Miêu Nghị không nói được gì, thì ra còn có quan hệ với Thương Viên Thống Lĩnh, hơn nữa tình huống càng bết bát hơn, Ngũ Hoa phu nhân đầu tiên là tiểu thiếp của Bích Du Ba kia, tiếp theo là chị dâu của Viên Khai Sơn, mình giết Ngũ Hoa phu nhân tương đương đã đắc tội với hai Thống Lĩnh yêu nghiệt.
Dù sao cũng đã có chút thu hoạch, Miêu Nghị không khỏi đang suy nghĩ, mình có nên thấy tốt liền thu, mau mau chạy thoát thân hay không...
Thế nhưng vừa nghĩ tới thủ hạ toàn quân chết hết, đi về chỉ sợ rất khó giữ được vị trí động chủ, hiện tại chỉ thu hoạch được chút của cải, có vẻ như được không bằng mất.
Chẳng qua vẫn phải hỏi rõ tình huống ràng:
- Ngũ Hoa phu nhân chết rồi, ngươi suy đoán Bích Thống Lĩnh và Viên Thống Lĩnh kia bao giờ thì biết được?
Bì Quân Tử biết hắn đang lo lắng điều gì, lắc đầu nói:
- Cái này không rõ lắm.
Miêu Nghị lật Ngũ Hoa phu nhân đang nướng trên tay, cười lạnh nói:
- Ngươi cần phải suy nghĩ cho kỹ, ngươi hiện tại bị ta khống chế, nếu ta có gì
bất trắc khẳng định trước tiên sẽ làm thịt ngươi lót đường, có lẽ ta hiện tại nên làm thịt ngươi trước rồi lại nói.
Bì Quân Tử kinh hoảng thất thố, liên miệng giải thích:
- Đại tiên, tiểu nhân thật không rõ lắm, tiểu nhân ngay cả động phủ dưới nước của Ngũ Hoa phu nhân cụ thể ở đâu cũng không biết. Chẳng qua tiểu nhân nghe nói sở dĩ Ngũ Hoa phu nhân chạy đến nơi này là bởi vì tranh sủng mệt mỏi, bị những thê thiếp khác của Bích Du Ba Thống Lĩnh chèn ép, ở Bích Du thủy phủ không có đất dung thân, mới tạm thời đặt chân nơi đây.
- Mà Viên Thống Lĩnh cũng không có khả năng thường xuyên chạy tới gặp chị dâu, như vậy truyền ra không dễ nghe. Nghe nói bối cảnh của Bích Du Ba không bình thường, tiểu nhân cho rằng Viên Thống Lĩnh không thể nào không để ý tới thể diện của Bích Du Ba mà làm ra chuyện thường xuyên gặp riêng chị dâu, cho nên tiểu nhân suy đoán trong thời gian ngắn hẳn là sẽ không có ai phát hiện cái chết của Ngũ Hoa phu nhân.
- Vẫn là câu nói kia, nếu ta xảy ra chuyện, trước tiên giết ngươi làm đệm lót lưng!
Miêu Nghị hừ lạnh một tiếng khẽ thở phào nhẹ nhõm, không cầu sẽ không bị phát hiện, chỉ cần trong thời gian ngắn không bị phát hiện là tốt rồi.
Sau một hồi lật đồ nướng trong tay và suy tư, hắn lại ép hỏi lần nữa:
- Ngươi có biện pháp gì tốt giúp ta đi săn?
Bì Quân Tử liếc nhìn Hắc Thán đứng ăn, nằm ăn, nằm nghiêng ăn, vẫn là lần đầu nhìn thấy long câu kỳ lạ như vậy, không khỏi thử hỏi một câu:
- Xin hỏi tu vi của đại tiên như thế nào?
Miêu Nghị liếc nhìn hắn, hơi nhướng mày nói:
- Tu vi thấp hơn nữa, giết ngươi vẫn còn dư sức có thừa, ta khuyên ngươi tốt nhất đừng nghĩ ra chủ ý không đứng đắn gì.
Bì Quân Tử oán thầm không dứt, tu sĩ cưỡi long câu này tu vi cao hơn nữa cũng không cao bao nhiêu, nhiều nhất là tu sĩ Thanh Liên, nhưng lá gan thật là lớn, một chút tu vi như vậy cũng dám chạy đến Tinh Tú Hải đi săn, không ngờ lão tử xui xẻo đụng phải.
Hai cánh tay bị xuyên của y vội vàng xua xua, hết sức lo sợ nói:
- Tiểu nhân không phải có ý này, chỉ là muốn hỏi đại tiên muốn săn bao nhiêu, có giới hạn cuối cùng hay không?
Miêu Nghị trả lời:
- Đương nhiên là càng nhiều càng tốt!
Càng nhiều càng tốt?
Bì Quân Tử cười khổ nói:
- Để tiểu nhân nói cho đại tiên biết, dưới quyền Viên Thống Lĩnh có bảy mươi hai vị trại chủ, mỗi người đều có tu vi thực lực nhị phẩm, phân bố như lưới, không giống như nơi này của tiểu nhân nguyên nhân bởi vì Ngũ Hoa phu nhân nên chỉ có một mình cô đơn. Một khi xông vào lãnh địa của những người khác, chỉ cần giết một yêu tu nhất định sẽ kinh động những người khác, tiểu nhân chỉ là không muốn đại tiên gặp phải phiền phức.
Miêu Nghị xì một tiếng nói:
- Ngươi đang cân nhắc vì ta, hay là đang cân nhắc vì những yêu tu khác?
Bì Quân Tử nghĩ thầm, ta không phải lo lắng cho ngươi, mà ta cân nhắc vì bản thân, một khi con bà ngươi gặp phải phiền phức, ắt sẽ nảy sinh ý nghĩ muốn giết ta trước làm đệm lót lưng, ta có thể không cẩn thận một chút sao?