Mae Salong là thành phố "Trung Quốc thu nhỏ" thuộc tỉnh Chiang Rai, Thái Lan.
Nơi này đều là người Hoa sinh sống, ngay cả đường phố, hàng quán đều có thể nghe tiếng người Trung trò chuyện. Tết Nguyên Tiêu tới gần, các hàng quán đều giăng đèn kết hoa, không khí tràn ngập hơi thở của lễ hội.
Tang Cẩn và Thích Nguyệt rộn ràng trên phố xa, hai bên đường đủ loại hàng hóa.
Tang Cẩn vốn không hứng thú với việc dạo phố, nhưng Thích Nguyệt lại không thích ở trong phòng, nói muốn ra ngoài tìm hiểu tình hình địa phương một chút. Vì vậy, ăn trưa xong hai người liền ra ngoài. Cô vẫn nhớ kỹ lời Bàng Lỗi nói, hai ngày này ở Mae Salong, mỗi giây mỗi khắc cô gần như đều đi theo cô ấy.
Cô vừa đi vừa suy nghĩ trận tranh tài quyền anh vào tiết Nguyên Tiêu ngày mai, nó là cuộc thi giao hữu thường niên của Trung Quốc và Thái Lan, hơn nữa còn gửi thư mời Bàng Lỗi.
Trận đấu này thật sự chỉ vì mừng tết Nguyên Tiêu thôi sao? Ba ngày trước nghe được tin tức này, cô liền nghĩ ngay tới mưu kế "Mượn gió Đông" của Bàng Lỗi. Vấn đề là, gió Đông sẽ tới sao? Tên 0110 kia thật sự sẽ hợp lực với bọn họ bắt Song Lang sao?
Gió Đông còn chưa tới, bọn họ đã phát hiện một người quan trọng. Cách đó không xa, Tang Cẩn và Thích Nguyệt bắt gặp một cô gái mặc váy màu cam. A Thiển, Tang Cẩn nhanh chóng nhớ tới tên cô ta, ngày đầu tiên của năm mới, cô ta cũng được đưa tới bệnh viện. A Thiển thấy bọn họ, lập tức xoay người bỏ chạy.
Thích Nguyệt đột nhiên nhảy ra bên kia đường: "Tang Cẩn, cô về trước đi, tôi đuổi theo cô ta. Cô đừng đi theo, không an toàn." Lời còn chưa nói xong, cô đã nhanh chóng đuổi theo cô gái vừa rồi.
"Không được, Thích Nguyệt, cô đợi đã, tôi đi với cô." Tang Cẩn cũng muốn sang đường, nhưng đột nhiên có ba người đi qua, gần như chặn hết đường đi. Chờ đường thoáng hơn, cô mới phát hiện Thích Nguyệt và A Thiển đều biến mất.
Tang Cẩn nhìn quanh hai lần nhưng vẫn không thấy bọn họ, cô vội vàng gọi cho Thích Nguyệt nhưng cô ấy không chịu bắt máy. Thời gian cũng không còn sớm, cô chỉ đành trở về nơi ở.
Nơi tạm trú của bọn họ không nằm trong thành phố mà ở ngoại ô, tương đối ẩn nấp, là một người Hoa kiều nhiệt tình cho mượn.
Cô trở về, đúng lúc Bàng Lỗi và Chu Tiểu Vạn cũng từ bên ngoài về, bọn họ hẳn là đi chuẩn bị cho trận quyền ngày mai. Cô vừa định theo chân nói chuyện của Thích Nguyệt thì cửa phòng đột nhiên mở ra.
Thích Nguyệt đứng ngay cửa, nhìn cô, vẻ mặt kinh hỉ: "Cô về rồi sao? May quá, tôi còn tưởng cô lạc đường. Người khi nãy không phải A Thiển, hại tôi chạy một chuyến. Đúng rồi, Boss không phải nói về sớm để bàn kế hoạch ngày mai sao?"
Nói xong Thích Nguyệt đi ra, Tang Cẩn đóng cửa, cũng vội theo sau, bụng đầy nghi hoặc, lời cô ấy nói là thật hay giả?
"Boss, ngày mai anh thật sự phải thi đấu sao? Như vậy có nguy hiểm không? Bọn họ ngoài miệng nói trận đấu chỉ có ba người, ai mà tin chứ? Lỡ bọn họ có mai phục thì làm sao đây?" Chu Tiểu Vạn đột nhiên nói lớn, như cố tình để mọi người cùng nghe.
Tang Cẩn lập tức chạy tới: "Vì sao phải đi một mình? Chúng ta đã theo yêu cầu của bọn họ, cục trưởng cũng cho rút quân về biên giới. Bọn họ là muốn thi đấu hay có kế hoạch nào khác đây?" Càng nghĩ cô càng cảm thấy chuyện này không được bình thường.
Bàng Lỗi chống hai tay lên bàn cẩn thận xem bản đồ: "Bọn họ không có bản lĩnh này đâu. Chúng ta không thể dẫn người, bọn họ cũng không thể dẫn người. Nếu bọn họ có thể mai phục, vậy chúng ta cũng có thể chuẩn bị tóm gọn tất cả. Yên tâm, anh đã sắp xếp ổn thỏa. Tiểu Vạn, hành động ngày mai, chỗ này của cậu là điểm mấu chốt."
Bàng Lỗi kêu ba người tới gần, chỉ vào bản đồ: "Hiện tại có hai kế hoạch: Kế hoạch A, ngày mai sau khi nhận lệnh, Chu Tiểu Vạn mang theo hai đội, trong đó có một đội vào động của Song Lang dò xét tình hình, nếu Hồng Sơn Tước trấn thủ trong động, cậu phải dụ bà ta ra để Thích Nguyệt truy bắt, sau đó phối hợp với đại đội của cục trưởng; Kế hoạch B, Chu Tiểu Vạn dẫn người tới quyền quán, Thiết Lang vừa xuất hiện cậu phải tìm cách giữ chân hắn, chờ đội tiên phong dò xét tình huống trong động xong, cục trưởng cũng đã đưa đại đội hội hợp với Thích Nguyệt tiến vào động Song Lang, phá hủy căn cứ, Thích Nguyệt mang một đội truy bắt Hồng Sơn Tước trở về. Ngày mai tuyệt đối nghe lệnh của tôi, kế hoạch A không thực hiện được mới tiến hành kế hoạch B. Tình huống thứ ba, nếu cả hai kế hoạch trên đều không thực hiện được, vậy tùy hoàn cảnh mà hành động, tất cả lấy việc phá hủy tổ chức cùng bắt sống Thiết Lang và Hồng Sơn Tước làm mục đích."
"Vậy còn em?" Nghe xong toàn bộ kế hoạch, Tang Cẩn phát hiện trong đó căn bản không có phần của cô.
"Nhiệm vụ của em đã hoàn thành, còn lại cứ ở đây, điều phối từng bộ phận." Lời Bàng Lỗi nói khiến cô tức giận. Bọn họ không phải đang khi dễ công phu quyền cước của cô sao?
"Vậy còn anh? Em biết, kế hoạch A là, lỡ 0110 không xuất hiện, một mình anh sẽ đối phó Thiết Lang, bọn Tiểu Vạn sẽ phá huy căn cứ của Thiết Lang. Việc này nghe có vẻ đơn giản, nhưng anh có nghĩ tới nếu 0110 không xuất hiện, Thiết Lang vì sao phải lộ diện chứ? Kế hoạch B, nếu hắn xuất hiện, anh sẽ đối phó 0110 trước, còn Tiểu Vạn sẽ đối phó Thiết Lang, sau đó hai người tới giúp Thích Nguyệt đối phó Hồng Sơn Tước. Anh nghĩ mình là siêu nhân à?"
Bàng Lỗi đứng thẳng người, nhìn cô: "Thứ nhất, 0110 nhất định sẽ xuất hiện, còn về cách lộ diện, điểm này không quan trọng, em không cần suy nghĩ quá nhiều. Thứ hai, nếu anh không tin năng lực của Tiểu Vạn và Thích Nguyệt, vì sao không phải những người khác chứ? Cho nên giả thuyết siêu nhân của em hoàn toàn không đúng." Không đợi Tang Cẩn tiếp tục phản bác, anh trực tiếp xua tay, "Nếu em không phục tùng mệnh lệnh, tối nay lập tức về nước."
Tang Cẩn không thể nói gì. Kêu cô về nước tối nay, đây chắc là dự định ban đầu của anh, cô mới không để anh như ý nguyện đấy! Cô sẽ tạm nhịn trước.
Sau đó, Bàng Lỗi tiếp tục giải thích từng kế hoạch, những phần có khả