Ngoài kia, ánh trăng sớm đã treo trên đỉnh núi, nghiêng dựa vào những đóa hoa dâm bụt nở rộ.
Không khí dịu nhẹ, ánh trăng màu ngân bạc như thiếu nữ thẹn thùng chậm rãi mở đôi mắt phát ra ánh sáng uyển chuyển nhẹ nhàng phiêu phiêu trong gió.
Trong phòng tràn ngập mùi hoa đan xen hơi thở nóng bóng.
Trên chiếc giường lớn màu trắng, hai thân thể dán chặt vào nhau, thong thả chuyển động.
Tang Cẩn bị cơ thể anh đè nặng tới không thở nổi, chiếc lưỡi mềm mại của người đàn ông như viên đá lăn qua lộn lại trong miệng của cô, khi thì quấn quanh, khi thì mút vào, tựa hồ muốn đoạt lấy toàn bộ không khí trong cơ thể cô.
Nhịp đập trong trái tim cô không ngừng tăng tốc, hô hấp cũng theo đó càng lúc càng khó khăn, đột nhiên cô cảm thấy cả người đã nhẹ hơn nhưng cô vẫn không thể thở nổi.
Anh quỳ gối cạnh cô, đôi môi trước sau vẫn không ngừng, hai tay anh bắt đầu sờ soạng tìm đai lưng áo ngủ trên người cô, nhanh chóng cởi bỏ.
Anh cởi áo ngủ tới bả vai cô, bàn tay cực nóng lập tức đặt lên đó, dần dần theo đường cong cơ thể trượt xuống sống lưng cô.
Đây là lần đầu anh trực tiếp chạm vào cơ thể cô như vậy, làn da cô dường như còn mềm mại hơn tơ lụa khiến tay anh không khỏi run run.
Những nơi trên người Tang Cẩn bị anh chạm qua lập tức nóng lên như bị thiêu đốt. Tay anh nóng bỏng nhanh chóng lan khắp toàn thân cô, sức nóng tầng ngoài da thịt lập tức thấm vào bên trong, không ngừng lưu động khắp thân thể... Cô thật nóng.
Bàng Lỗi đột nhiên dừng lại, cánh môi hai người đan chéo cũng bỗng dưng tách ra.
Hô hấp của cô rốt cuộc cũng thông thuận, cô mở mắt nhìn con người cực nóng của anh: "Sao vậy?" Cô không khỏi kinh ngạc, vì sao anh ấy lại ngừng lại?
"Đinh Đinh." Anh đột nhiên trịnh trọng gọi cô, dừng lại một lát, anh nghiêm túc nói ba chữ, "Anh yêu em." Giọng nói rất nhẹ, rất dịu dàng như tiếng vang của cánh hoa rơi xuống mặt nước.
Bàng Lỗi đột nhiên không biết nên dùng từ ngủ nào trong lòng để biểu đạt tình cảm, anh viết thơ tình nhiều như vậy cũng không đủ để thể hiện tình yêu anh dành cho cô, từ ngữ quá hoa lệ thì quá giả dối, từ ngữ quá bình thường lại khiến người nghe cảm thấy mất mát.
Tang Cẩn nhìn anh, nhoẻn cười, "Ừ... Em biết rồi."
Nhìn bộ dáng không biết tiếp tục làm sao kia, cánh tay bắt lấy tay anh đột nhiên buông ra, cô giúp anh cởi bỏ đai lưng áo ngủ, giống anh vừa làm kéo xuống bờ vai. Anh rất phối hợp, nhanh chóng để cô giúp mình cởi áo.
Anh cũng cởi áo trên người của cô, hiện tại trên người thiếu nữ chỉ còn hai nơi bị quần áo che khuất. Dưới ánh đèn màu cam nhè nhẹ, cơ thể cô giống như đóa hoa đang nở rộ.
Đây là lần đầu tiên hai người để lộ thân thể trước mặt đối phương như vậy.
Trước đó cô từng thấy qua cơ thể anh, nhưng gần gũi thế này vẫn là lần đầu. Cô nhịn không được choàng hai tay qua cổ kéo anh đi xuống, cả người đàn ông lập tức đè nặng bên trên cô. Hô hấp cô cứng lại, lúc này, có lẽ là vì trực tiếp tiếp xúc mà cô đã cảm nhận rõ cơ thể của anh, rất nóng, cô hình như đang ôm một tòa núi lửa.
Anh ôm chặt lấy cô, chạm đến từng nơi trên cơ thể của cô. Ôm như vậy, anh có thể cảm nhận được dòng nhiệt từ bên dưới theo từng đợt nảy lên.
Anh buông cô ra, duỗi tay đến sống lưng cởi bỏ chốt bằng kim loại.
Cái trạm kiểm soát này như muốn ngăn cản anh, anh loay hoay cả nửa ngày vẫn không thể gỡ bỏ, cuối cùng liền trực tiếp kéo cả người cô gái lên trên.
Sức lực anh không nhỏ khiến Tang Cẩn bị lôi dậy, ngã nhào vào người anh, anh quỳ xuống, đầu đưa qua bả vai cô nhìn ra phía sau.
IQ của anh rất cao, sao có thể bị một vật nhỏ như vậy đánh bại kia chứ? Không bao lâu, anh rốt cuộc cũng thành công mở khóa kim loại, trong miệng còn thì thầm: "Thì ra có tận ba cái, anh tưởng chỉ có một."
"..." Nghe anh đưa ra kết luận cao thâm như thế, Tang Cẩn thật muốn cười, nhưng cảm thấy lúc này không thích hợp, cô liền vùi đầu vào ngực anh, cố gắng khống chế cảm xúc.
Đương nhiên, giây tiếp theo, cô cười cũng không nổi. Nội y trên người bị anh kéo xuống, anh ôm cô, thân thể hai người kề sát, ở giữa đã không còn trở ngại gì.
Cô cảm nhận được sức nóng từ cổ, có lẽ là đôi môi của anh từ bả vai dọc theo cổ, cuối cùng dừng ngay mép tóc cắn lên vành tai.
Anh mạnh mẽ hút lấy vành tay, bàn tay to rộng đặt ở sống lưng đem cơ thể cô ôm chặt vào người. Tay anh phối hợp với cơ thể mình không ngừng di động.
Hô hấp của cô lại bắt đầu trở nên khó khăn, cả người liền mềm nhũn ra. Mãi tới khi anh ôm cô nằm xuống, một khắc lưng chạm xuống giường, cô mới khôi phục chút sức lực, ý thức cũng thanh tỉnh hơn một chút.
Trở ngại cuối cùng dưới hông cô cũng bị anh loại bỏ. Thân thể anh lần nữa đè sát trên người cô, giống như lửa than nóng tới cực điểm.
Nơi nóng nhất không gì hơn phía bên dưới đã kiên cố của anh, rõ ràng trên đỉnh xúc cảm trên thân thể cô có chút bài xích, nhưng nó lại muốn hướng cô tuyên cáo một loại cảm xúc mãnh liệt.
Tang Cẩn đối với xúc cảm như vậy đã không xa lạ, tâm trạng cũng không hoảng loạn như trước, thậm chí cô có chút tò mò, vì sao thân thể anh lại có thay đổi như vậy? Anh nói là bởi vì cô, vì cô...
Thân thể người đàn ông đột nhiên rời khỏi cô, có lẽ là vì sợ cô bị đè ép mà khó chịu.
Môi anh rời khỏi vành tay cô, không ngừng lướt qua lướt lại đôi môi mềm mại của cô gái rồi dứt khoát rời đi.
Hai mắt nhắm chặt của Tang Cẩn đột nhiên mở lớn, nhiệt độ ở hai nơi mẫn cảm nhất trước ngực bỗng dưng tăng mạnh, một bên là môi anh đang cắn mút thân thể cô, bên kia là tay anh xoa nắn chỗ mề mại nhấn.
Tang Cẩn bị anh cắn như vậy, cơ quan nào đó đang che giấu trong cơ thể như đột nhiên bị anh mở ra, những ý chí còn sót lại đã không thể tiếp tục khống chế lý trí của cô. Nói đúng ra, lý trí của cô đã bị đè nát, từ trong miệng lập tức phát ra âm thanh nhỏ vụ như một loại ngâm nga, nghe thấy thế, cô nhanh chóng cắn chặt môi của mình.
Nghe tiếng rên rỉ như