Ánh nắng ấm áp ngoài cửa sổ chiếu vào, nhưng Tang Cẩn nghe xong toàn bộ vụ án lại cảm thấy sống lưng rét run.
Thì ra Hà Phi nghiện ma túy, Phùng Thanh lợi dụng Phó Đồng tiếp tay cho hắn, để hắn từng bước sa đọa, cuối cùng đá hắn ra khỏi bệnh viện. Mà Hà Phi lại tình cờ biết được một sự thật hoang đường liên quan tới vợ ông ta, Viên Tiểu Hà.
Tiểu Hà bất mãn với Phùng Thanh vì quan hệ không bình thường của chồng mình với Tôn Diễm. Suy đoán này từng bị bỏ qua khi Thích Nguyệt điều tra bối cảnh của Tôn Diễm. Thật không ngờ, giữa bọn họ lại có quan hệ như vậy. Tôn Diễm là người phụ nữ cẩn thận, cho nên không hề để lại manh mối.
Mối quan hệ này nếu đặt trên người bình thường ôm hận trả thù, giết chóc là khả năng có thể xảy ra, hơn nữa nó lại đặt trên một kẻ bị bệnh tâm thần, bi kịch này cuối cùng cũng không tránh khỏi.
Theo lời khai của Hà Hướng Huy, tinh thần của Hà Phi từ nhỏ đã không bình thường, hắn hay nổi nóng, có khuynh hướng bạo lực, thích giết hại và uống máu động vật. Những hành động khác thường này bộc lộ từ khi Hà Phi sáu tuổi. Đây có lẽ là gen di truyền, vì cha hắn là người chậm phát triển trí tuệ, mẹ hắn bị bệnh tâm thần, sau khi Hà Hướng Huy xuất ngũ không lâu thì cha mẹ đều lần lượt qua đời. Để tránh đám đông và gây hại không cần thiết, Hà Hướng Huy đưa Hà Phi vào rừng, bắt đầu học Trung y, ông ấy hi vọng phương pháp truyền thống này sẽ chữa khỏi bệnh cho em trai.
Nhưng con người hiện đại không thể tách rời xã hội, Hà Phi cũng cần đi học, những lúc bình thường hắn là một thanh niên nhiệt huyết có lý tưởng. Trong những lần mổ xẻ động vật, hắn cảm nhận được thành tựu, cho nên luôn nuôi hi vọng trở thành bác sĩ.
Quá trình Hà Phi trưởng thành đa phần đều ở trong núi. Hà Hướng Huy cũng phát hiện ra một chuyện, Hà Phi chỉ cần ở đây đều sẽ bình thường, nhưng chỉ cần tiếp xúc với đám đông, không bao lâu, hắn ta sẽ tích lũy một đống vấn đề của cảm xúc, trở nên không bình thường.
Sự mất kiểm soát đầu tiên xảy ra vào năm 16 tuổi, lần đầu hắn giết người và nạn nhân là cha mẹ Trình Dung. Năm đó, Trình Dung và Hà Phi học cùng trường cấp 3, trong mắt người ngoài bọn họ là những đứa trẻ không bình thường. Từ đó, bọn họ dần trân trọng nhau, đây dường như là một loại định mệnh. Còn về tình yêu, tới hiện tại nó vẫn là một bí ẩn.
Nghe nhiều chuyện trong quá khứ của bọn họ, Tang Cẩn lại nghĩ tới chuyện xảy ra ngay vách núi, trong lòng không khỏi đau nhói, thì ra bọn họ đã cùng đi trên con đường dài như vậy. Thời gian trôi qua, chỉ vì bọn họ không tiếp tục đồng hành nên cuối cùng mới gây ra bi kịch này sao?
"Viên Tiểu Hà biết Hà Phi có mâu thuẫn với Phùng Thanh nên muốn lợi dụng Hà Phi để trả thù, đây có lẽ không phải chuyện của một hai ngày. Theo lý việc này đã diễn ra nửa năm, vì sao Hà Phi phải chờ tới lúc này để động thủ?" Tang Cẩn vừa đặt câu hỏi, liền tự trả lời, "Nguyên nhân có lẽ là vì trong lúc cãi vã với Trình Dung, Tôn Diễm mắng cô ấy là thi thể, đây chính là giới hạn của hắn."
Đút xong muỗng cháo cuối cùng cho cô, Bàng Lỗi cầm bát sứ đặt trên tủ giường, sau đó lấy khăn đưa cho cô: "Viên Tiểu Hà đưa tiền cho Phó Đồng, khơi mào mâu thuẫn của Hà Phi và Phùng Thanh. Bà ta muốn lợi dụng Hà Phi để giết Tôn Diễm, đơn giản là vì trả thù Phùng Thanh phản bội gia đình. Hà Phi cũng không phải kẻ ngốc, hắn đương nhiên sẽ không tình nguyện làm một công cụ giết người." Anh đứng dậy rót cho cô ly nước.
Tang Cẩn uống một ngụm, rồi nhìn anh: "Cho nên, trận giết chóc này bằng cách nào đó đã trở thành công cụ cho chính hắn ta. Nhưng cả nhà trưởng thôn thì sao? Bề ngoài tuy Hà Phi chỉ giết những kẻ nghiện ngập, nhưng lúc này nhìn lại, hắn không hề vô duyên vô cớ giết người. Hắn biết Trình Dung không chấp nhận hắn, thậm chí là ghét hắn, điều đó đồng nghĩa cô ấy không thích giết người, đương nhiên sẽ không thể yêu một kẻ giết người như hắn. Có lẽ hắn luôn nỗ lực để hình tượng của mình tốt đẹp hơn. Em nghĩ, từ lần đầu tiên giết người năm 16 tuổi tới thời điểm giết Tôn Diễm, trong khoảng thời gian đó, hắn ta chắc hẳn luôn phải đấu tranh với căn bệnh của mình."
"Theo thông tin từ dân làng, trưởng thôn này luôn bất mãn với anh em Hà Hướng Huy, nguyên nhân trực tiếp có lẽ vì thôn trưởng không duyệt giấy phép xây nhà cho Hà Hướng Huy, ông ấy từng oán hận trước mặt Hà Phi. Anh em bọn họ là người ngoại tộc, ngay cả trẻ con cũng thường xuyên cười nhạo bọn họ, bao gồm đứa trẻ trong nhà trưởng thôn.
"Em nhớ ra rồi, chuyện này trong lúc thẩm vấn Hà Hướng Huy từng nói, ông ta hận gia đình trưởng thôn, ngay cả đứa nhỏ cũng cười nhạo ông không tìm được vợ. Sự nhạo báng này nếu trong trường hợp bình thường có lẽ không sao, nhưng đúng lúc động vào thời điểm Hà Phi không khống chế được, một chút kích thích cũng khiến hắn nổi điên, cho nên hắn ta ra tay giết Tôn Diễm và Phó Đồng, khả năng cơ thể bị ma túy ảnh hưởng."
"Vấn đề này để sau rồi nói, em có muốn ngủ thêm một chút hay không?" Hai người nói chuyện lâu như vậy, Bàng Lỗi sợ cô sẽ quá mệt, cho nên dừng đề tài lại.
"Không cần đâu, em muốn đi thăm Tiểu Vạn. Đúng rồi, hiện tại cậu ấy sao rồi? Anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của em." Tang Cẩn phát hiện mỗi lần nhắc