Đoàn Hủ Nghiên xuống xe trước, ôm người ngồi ghế phụ lái ra, từ cửa gara đi vào phòng khách.
Khi thân thể Mạc Tiểu Vũ được đặt trên sô pha , biểu tình trên mặt cậu có chút sững sờ, Đoàn Hủ Nghiên xoay người đi đến bật đèn phòng khách lên, lúc này mặt trời đã lặn, trong phòng có chút tối.
Sau khi tất cả đèn trong phòng khách đều sáng lên, Đoàn Hủ Nghiên đi đến bên cạnh Mạc Tiểu Vũ, cúi đầu ôn nhu nhìn Mạc Tiểu Vũ, "Nếu Tiểu Vũ không muốn, Hủ Nghiên sẽ không ép em.
"
Mạc Tiểu Vũ chậm rãi chớp chớp mắt, từ nằm trên sô pha đổi thành quỳ gối trên sô pha, cũng vươn tay về phía Đoàn Hủ Nghiên.
Thấy cậu vươn cánh tay, hắn lại gần ôm chầm lấy cậu.
Mạc Tiểu Vũ giang cánh tay ôm chặt eo hắn, ngửa mặt lên nhìn hắn, "Tiểu Vũ không có không muốn, Tiểu Vũ muốn Hủ Nghiên thoải mái.
"
Khóe miệng Đoàn Hủ Nghiên mỉm cười, tay trái sờ sờ lỗ tai cậu, "Tiểu Vũ có biết phải làm thế nào để cho Hủ Nghiên thoải mái không? "
Mạc Tiểu Vũ cảm thấy có thể giống như chuyện vừa rồi Đoàn Hủ Nghiên làm cho cậu, "Sờ một cái? "
Đoàn Hủ Nghiên lắc đầu, "Không phải giống như vậy.
"
Mạc Tiểu Vũ có chút buồn rầu, ánh mắt nhìn Đoàn Hủ Nghiên giống như đang hỏi: Vậy phải làm sao bây giờ?
Đoàn Hủ Nghiên nâng mặt cậu lên, trán hắn dán lên trán cậu, mũi hắn cọ cọ mũi cậu, nói thì thầm, "Hủ Nghiên muốn cởi.....quần áo của Tiểu Vũ..."
Mạc Tiểu Vũ gật đầu ừ một tiếng, không nói lời nào bắt đầu cởi ra.
Đoàn Hủ Nghiên có chút dở khóc dở cười giữ chặt tay cậu, "Tiểu Vũ Chờ một chút, không cần sốt ruột, để Hủ Nghiên cởi cho em.
"
Mạc Tiểu Vũ vừa nghe liền ngoan ngoãn dừng tay, chờ Đoàn Hủ Nghiên đến cởi cho mình.
Động tác Của Đoàn Hủ Nghiên vuốt v e khuôn mặt của cậu ôn nhu giống như đang sờ cái gì đó dễ vỡ vụn, ngay cả hô hấp cũng nhẹ nhàng có thể cảm giác được hắn vô cùng quý trọng Mạc Tiểu Vũ.
Mạc Tiểu Vũ hai mắt nhìn chằm chằm Đoàn Hủ Nghiên, không có né tránh hay lùi ra sau, cậu giống như không biết cái gì gọi là thẹn thùng, cũng không có một chút ngượng ngùng.
Đoàn Hủ Nghiên ngồi xuống sô pha, ôm Mạc Tiểu Vũ để cậu ngồi lên đùi hắn, để cậu có thể cảm nhận được, nhẹ giọng hỏi: "Em có biết đây là gì không?
Mạc Tiểu Vũ lắc đầu, trên thực tế cậu cũng không biết tại sao mình lại bị như vậy.
Đoàn Hủ Nghiên kiên nhẫn nói cho cậu biết, "Đây là phản ứng thân thể của những người thích nhau, điều này rất bình thường, Tiểu Vũ thích Hủ Nghiên đúng không? "
Mạc Tiểu Vũ gật gật đầu, "Đúng, thích nhất.
"
"Cho nên Tiểu Vũ sẽ muốn hôn Hủ Nghiên đúng không?"
"Đúng, còn muốn ôm Hủ Nghiên." Mạc Tiểu Vũ nói xong thân thể tiến về phía trước vùi vào trong ngực Đoàn Hủ Nghiên, biểu tình giống như một con mèo vừa mới ngủ dậy, vừa vui vẻ vừa thỏa mãn.
Đoàn Hủ Nghiên trấn an sờ mái tóc mềm mại có mùi thơm nhàn nhạt của cậu, "Hủ Nghiên cũng vậy, Hủ Nghiên thích Tiểu Vũ nhất , nhưng Hủ Nghiên rất tham lam, muốn làm nhiều việc hơn.
"
Mạc Tiểu Vũ vẻ mặt nghi hoặc, nghe không hiểu lắm.
Đoàn Hủ Nghiên trìu mến vuốt v e hai má cậu, "Chỉ có hai người yêu nhau mới có thể mang đến kh0ái cảm tột đỉnh cho cơ thể, không phải ai cũng có thể làm...!Sau này Hủ Nghiên sẽ dạy em, bây giờ Tiểu Vũ hôn Hủ Nghiên đi.
"
Mạc Tiểu Vũ nghiêng đầu dán môi mình lên môi Đoàn Hủ