Diêu Thanh nói xong liền xoay người rời đi.
Mạc Tiểu Vũ vẫn dán sát vào lưng Đoàn Hủ Nghiên, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Đoàn Hủ Nghiên đang nấu sủi cảo không lên tiếng quấy rầy cậu, hắn nấu xong tắt lửa múc sủi cảo ra, mang theo Mạc Tiểu Vũ dán trên lưng mình đi về phía bàn ăn.
Mỗi chén sủi cảo đều được rắc một ít hành lá lên trên, còn có hai nhánh rau diếp cùng vài lát rau tía tô.
Mạc Tiểu Vũ thích ăn sủi cảo, tuy không đói bụng nhưng nhìn chén sủi cảo bụng cậu liền kêu ùng ục, mặc dù hương vị của sủi cảo ăn liền không ngon bằng tự làm, nhưng Mạc Tiểu Vũ vẫn rất hài lòng.
Đoàn Hủ Nghiên thấy cậu ăn hết sủi cảo trong chén, nhớ tới trong tủ lạnh có hoa quả liền đứng dậy đi vào phòng bếp, muốn cắt chút hoa quả cho Mạc Tiểu Vũ ăn, kết quả Mạc Tiểu Vũ vừa thấy hắn đi cũng vội vàng đứng dậy đi theo.
Đoàn Hủ Nghiên mở cửa tủ lạnh lấy xoài ra cho Mạc Tiểu Vũ xem, "Tiểu Vũ, chúng ta ăn cái này có được không? "
Mạc Tiểu Vũ gật gật đầu.
Đoàn Hủ Nghiên lấy thớt và dao gọt hoa quả, lấy thêm hai cái chén, cắt ra hai phần, để lại một phần cho bọn Kiều Hành Tín.
Mạc Tiểu Vũ đứng ở bên cạnh nhìn Đoàn Hủ Nghiên, nhìn hắn gọt vỏ trước rồi mới cắt thành một miếng vừa ăn, một nữa cho bọn Hành Tín, nửa còn lại thì cho Mạc Tiểu Vũ.
Đoàn Hủ Nghiên sau khi cắt xong đem chén đặt ở trong tay Mạc Tiểu Vũ, nhẹ giọng nói: "Tiểu Vũ, Hủ Nghiên cắt xong rồi, em mau ăn đi.
"
Mạc Tiểu Vũ không lấy cái chén kia, cậu bỗng nhiên tiến lên, nghiêng đầu hôn lên má Đoàn Hủ Nghiên.
Rất nhẹ, cảm giác giống như bị cánh hoa mềm mại nhẹ nhàng rơi trúng, cũng không có cảm xúc gì đặc biệt, nhưng lại làm cho Đoàn Hủ Nghiên đỏ mặt.
Mạc Tiểu Vũ có một linh hồn rất thuần khiết, cậu rất thẳng thắng, không giấu một chút tình yêu nào đối với Đoàn Hủ Nghiên, mọi người đều cho rằng cậu không hiểu tình yêu là gì.
Nhưng rõ ràng cậu giống như một ly thủy tinh không cần nhìn kĩ, chỉ cần thoáng qua là biết trong lòng đều là hình bóng của Đoàn Hủ Nghiên.
Ví dụ như hiện tại, Mạc Tiểu Vũ dễ dàng có thể nhận ra Đoàn Hủ Nghiên có chút không ổn, vẻ mặt cậu lo lắng tiến lại gần nhìn khuôn mặt của Đoàn Hủ Nghiên, thanh âm trong trẻo mềm mại gọi, "Hủ Nghiên..."
Đoàn Hủ Nghiên không nói lời nào trực tiếp ôm người trước mắt vào trong ngực, ngay lập tức giống như muốn giấu Mạc Tiểu Vũ vào trong.
Một cảm giác tương tự như tự trách tràn ngập trong hắn, lúc này hắn không cảm thấy tức giận cũng không cảm thấy không vui, hắn chỉ cảm thấy hối hận, chỉ cảm thấy đau lòng, cảm giác trái tim như bị bóp nghẹn.
Mạc Tiểu Vũ rất nhạy cảm, cậu có thể cảm nhận được tâm trạng của mọi người xung quanh thay đổi, cậu biết Đoàn Hủ Nghiên đang ôm cậu đang không vui, nhưng cậu không biết vì sao.
Cậu chỉ có thể ôm chặt Đoàn Hủ Nghiên, giống như lúc Đoàn Hủ Nghiên dỗ dành cậu, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng hắn, thậm chí học theo ngữ khí của Đoàn Hủ Nghiên nói, "Hủ Nghiên, Tiểu Vũ ở đây.
"
Đoàn Hủ Nghiên thở dài một hơi, thanh âm có chút thấp, "Tiểu Vũ, kết hôn với Hủ Nghiên có được không? "
"......!Hả? Kết hôn? "
"Ừm, giống như ông bà ở homestay vậy, ở bên nhau đến khi tóc bạc, vĩnh viễn không rời xa."
Mạc Tiểu Vũ nghe thấy rất vui vẻ, có thể mỗi ngày cùng Đoàn Hủ Nghiên ở chung một chỗ với cậu mà nói là một chuyện rất quan trọng, "Được, được! Tiểu Vũ muốn kết hôn với Hủ Nghiên! "
Cầu hôn Mạc Tiểu Vũ vốn là chuyện trong kế hoạch tương lai của Đoàn Hủ Nghiên, mặc dù nhẫn còn chưa thiết kế xong, mặc dù chưa chọn xong địa điểm cầu hơn, nhưng Đoàn Hủ Nghiên không muốn chờ nữa, hắn quyết định mở miệng trước, chuyện còn lại từ từ rồi chuẩn bị.
Đoàn Hủ Nghiên nghiêng đầu không ngừng hôn lên má và lỗ tai Mạc Tiểu Vũ, khiến Mạc Tiểu Vũ cười khanh khách, "Hủ Nghiên sẽ luôn yêu thương bảo vệ Tiểu Vũ, Tiểu Vũ có tin Hủ Nghiên không? "
"Tin tưởng!"
"Vậy chúng ta phải vĩnh viễn ở bên nhau."
"Mãi mãi ở bên nhau!"
"......!Có vẻ như tôi đến không đúng lúc nhỉ.
"
Nghe thấy tiếng nói chuyện, Đoàn Hủ Nghiên ngẩng đầu nhìn thì thấy Kiều Hành Tín đang đứng ở ngoài phòng bếp, cũng không biết anh đã đứng ở đây được bao lâu, không biết nghe được bao nhiêu.
Đoàn Hủ Nghiên: "Cậu ở đây từ khi nào? "
Kiều Hành Tín nhíu mày, cười cười nói, "Bắt đầu từ lúc cậu cầu hôn ~ A~ Tôi khát nước nên vào phòng bếp lấy chút nước nào ngờ lại là người đầu tiên may mắn bắt gặp được cảnh tượng này, chậc, vẫn là vào ngày sinh nhật của tôi......!Đã định ngày cử hành hôn lễ chưa? Tôi có thể nộp đơn xin làm MC không? "
"Không được."
"Linh mục cũng được!"
"Nếu cậu đồng ý, có thể làm người cầm hoa."
"Đây là cách mà cậu nói chuyện với người hôm nay là nhân vật chính như tôi à?!"
Mạc Tiểu Vũ nghe thấy, bỗng nhiên nói: "Anh Hành Tín, sinh nhật vui vẻ.
"
Kiều Hành Tín nhất thời mặt mày hớn hở nói,"Cám ơn Tiểu Vũ~"
Sau khi trời tối, Đoàn Hủ Nghiên và Kiều Hành Tín dựng lên một cái lò nướng thịt nướng trên sân thượng, trên bàn bày đủ loạn nguyên liệu nấu ăn, Đoàn Hủ Nghiên còn làm thêm mấy món ăn gia đình, hơn nữa còn có một cái bánh sinh nhật lớn, bầu không khí chúc mừng thoáng cái liền tràn đầy.
Mạc Tiểu Vũ thích nhất mọi người tụ tập cùng một chỗ vui vẻ, bắt đầu từ khi Kiều Hành Tín thổi nến, sau đó mọi người cùng nhau nâng chén chúc mừng sinh nhật Kiều Hành Tín, nụ cười trên